Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:44:32
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tường, Tô Mặc gỡ tay nhưng ngược ôm chặt hơn, nhảy xuống sân.

Hai bức tường cuối cùng của nội nha, nơi khá hẻo lánh, ai chú ý, ngay cả trực đêm cũng thường đến đây.

Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh chạy về phía ánh đèn ở tiền viện.

Quả nhiên đến một viện, cửa lớn dán chữ hỷ màu đỏ tươi.

Hai , gật đầu, đẩy cửa bước .

“Lão gia, lão gia về ?” Một giọng nữ nhân mềm mại truyền .

Vân Mộng Hạ Vũ

Cửa phòng ngủ “Kẽo kẹt.” mở , một thị nữ cầm đèn lồng, dìu một nữ nhân dáng yểu điệu .

Trần Thiếu Khanh vội vàng nhảy gian của Tô Mặc, Tô Mặc nhanh chóng ẩn hình.

“Tiểu thư nhầm , ai cả.” Thị nữ nhẹ giọng , còn chiếu đèn lồng khắp nơi.

“Ồ, Tiểu Thúy, chúng thôi.” Giọng của tân nương chút thất vọng.

Đêm tân hôn, phu quân của bận việc công, bỏ trong phòng tân hôn.

Họ đang định đóng cửa nhà thì đột nhiên cửa viện đạp tung , ba bốn bà tử xông , tiền hô hậu ủng một nữ nhân trung niên hung dữ.

Vừa cửa, họ bắt đầu đập phá lung tung, miệng ngừng chửi bới.

“Con tiện nhân, khai thật , lão gia để ngươi quản lý kho riêng, rốt cuộc ở ?” Nữ nhân trung niên xông lên: “Bốp.” một cái tát mặt tân nương.

Cái tát mạnh đau, đánh cho nữ nhân hoa mắt chóng mặt, m.á.u chảy ở khóe miệng.

“Phu nhân, thể đánh tiểu thư, tiểu thư mang thai hơn hai tháng .” Tiểu Thúy vội vàng tiến lên ngăn cản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-128.html.]

Nàng thì thôi, , Tần phu nhân càng tức giận, lúc trẻ nàng theo nam nhân chịu khổ, lấy tiền nhà đẻ bù đắp cho , ngờ đắc ý đá , cưới yêu nữ .

Thậm chí còn nhân lúc nàng chùa cầu nguyện, thông đồng với tiểu ni cô , còn khiến tiểu ni cô mang thai.

Đây là tát mặt già của nàng ?

Rõ ràng là chê nàng con cái, già sắc úa ?

“Người ! Đánh c.h.ế.t con tiện nhân cho !” Tần phu nhân nghiến răng nghiến lợi gào lên.

Đột nhiên một đôi tay thon thả ôm lấy nàng , đó một khuôn mặt xinh cầu xin nàng : “Phu nhân, tha cho , nguyện cho phu nhân kho riêng của lão gia ở , chìa khóa, nguyện giao cho phu nhân, tất cả đều giao cho phu nhân!”

Tô Mặc lưng bọn họ, rõ từng lời.

Kho riêng!

Không tệ!

Rất tệ!

Tần phu nhân giọng điệu của tân nương tử mềm xuống, hừ lạnh một tiếng: “Ngươi điều thì , chìa khóa ? Đưa đây!”

Tân nương tử lau nước mắt mặt, vội vàng lấy chìa khóa từ trong n.g.ự.c , run rẩy đưa cho Tần phu nhân: “Là cái .”

“Kho riêng ở ? Dẫn .” Tần phu nhân dùng tay bóp cằm của nương tử, đó dùng móng tay ấn mạnh, cho đến khi bóp giọt máu, đột nhiên buông quát: “Đừng giả vờ oanh oanh yến yến mặt , dậy dẫn .”

Tân nương tử vội vàng dậy, xách váy cưới lên nức nở : “Phu nhân mời theo .”

Tiểu Thúy một tay cầm đèn lồng, một tay đỡ tân nương tử, ngờ nàng hất tay Tiểu Thúy : “Cút!”

Tiểu Thúy chút bối rối, cứng đờ .

Tân nương tử cầm chìa khóa về phía hậu viện, nàng nhanh, để ý đến Tiểu Thúy đang gọi nàng ở phía , dường như đang giận dỗi.

Loading...