Hóa là hai đội lưu đày khác đuổi kịp.
Nghe giọng vẻ cả nam lẫn nữ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Huynh Tô Bân trả nồi niêu xoong chảo, từng nhíu mày.
Tô Bân còn ngừng vỗ vai, còn Tô Quân thì tỏ vẻ chế giễu.
Tô phu nhân hỏi: “Có chuyện gì ?”
“Ha ha... Nương, ca ca con sàm sỡ .”
Tô Quân nhịn .
“Đừng bậy, cẩn thận đánh .” Mặt Tô Bân đỏ bừng, vẻ mặt hổ tức giận.
Hắn mười bảy tuổi , vẫn từng nắm tay cô nương nào.
Ban đầu định một mối hôn sự, là cuối năm sẽ cưới cô nương về nhà, ngờ gia đình gặp họa, hôn sự cũng tan thành mây khói.
“Đại ca, mặt đỏ quá, rốt cuộc là chuyện gì ?” Tô Mặc cũng tò mò, ngẩng đầu Tô Bân chăm chú.
“Chính là những lưu đày đến, một đội trong đó là... là thanh lâu...” Tô Bân lắp bắp , tức giận, ngừng phủi quần áo .
“Có hai cô nương thấy ca ca của chúng , liền sấn tới động tay động chân với ca ca của chúng , dọa ca ca của chúng ...” Tô Quân chỉ quần áo của Tô Bân: “Mọi ngửi xem, đại ca mùi phấn son, thơm lắm.”
Tô Thành còn thật sự tiến gần ngửi, Tô Bân đẩy đầu : “Đi... ... xa một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-22.html.]
Nói xong trốn sang một bên bực bội.
Tô phu nhân mặt mày buồn bã: “Sao nhiều cô nương thanh lâu lưu đày như ?”
Lúc , Chương Tử Yên tiến gần : “Lần đánh bài ở phủ Tả tướng quân, Yên Vũ Các một ả đầu bài công tử nhà Trương Ngự sử bỏ giá cao để phá trinh, ngờ cô nương tính tình cương liệt, thế nào cũng chịu, thế mà cắt của quý của công tử nhà Trương Ngự sử..., cả Yên Vũ Các đều liên lụy tù, là đám đó ?”
“Tam di nương, ngươi nhiều chuyện thật đấy? Nhiều chuyện mới mẻ như , ngươi đều rõ ràng như , xem ở phủ tướng quân thật sự uất ức cho ngươi.” Tô phu nhân xong lạnh lùng .
Bà ghét nhất là những nữ quyến trong phủ những chuyện giang hồ , bà cảm thấy chỉ bẩn tai.
Chương Tử Yên bĩu môi, định gì đó nhưng thấy sắc mặt Tô phu nhân , bèn trừ : “Ta chỉ thật thôi mà? Đều là , bao nhiêu chứ?”
Tô Mặc xong trong lòng khẽ động, trong sách nhắc đến cô nương đầu bài của Yên Vũ Các , tên là Tử Thần, cũng là tiểu thư của một gia đình sa sút, kẻ gian hãm hại, bán thanh lâu, vì hại công tử nhà Ngự sử nên tất cả bọn họ đều đày đến Mạc Bắc.
Trên đường , thị vệ nhà Ngự sử mua chuộc, dặn dò đường nhất định hành hạ cô nương đến chết, để giải mối hận trong lòng họ.
Quả nhiên đường Tử Thần nhục nhã đủ điều, cuối cùng sắp đến Đinh Đào thì ném sa mạc, c.h.ế.t khát.
Còn những cô nương thanh lâu khác của Vũ Yến Các cũng đều thị vệ ức h.i.ế.p đường , chỉ còn nửa cái mạng, cuối cùng đều xử lý một cách lặng lẽ.
Đều là những đáng thương.
Tô Mặc thở dài một tiếng trong lòng.
“Quân nhi, đội còn là những nào?” Tô phu nhân hỏi.
“Nương, hình như là mấy thư sinh, là khoa thi năm ngoái, bài lời đại bất kính với thánh thượng nên năm nay cũng phán lưu đày.”