Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:05:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi chao! Mệt c.h.ế.t mất, Giả gia, cho chúng ta nghỉ một chút đi, đi tiếp nữa là c.h.ế.t mất.”

Một kỹ nữ thanh lâu than thở.

“Đúng vậy! Giả gia, cho chúng ta nghỉ ngơi một chút đi.”

“Đúng vậy!”

Mười mấy kỹ nữ khác đều phụ họa theo, chỉ có Trần Yên Vũ và Tử Thần không lên tiếng.

Một người vừa tức vừa hận, còn sợ hãi, còn một người thì như xác không hồn, như một cái xác rỗng không có linh hồn.

Vẻ mặt không biểu cảm chỉ bước đi cứng nhắc không ngừng.

Ba thư sinh còn lại cũng mệt đến thở không ra hơi, họ bắt đầu đi loạng choạng, thỉnh thoảng phải vịn vào cây thở hổn hển.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chỉ có người Tô gia vẫn im lặng, không lên tiếng.

“Được rồi! Nghỉ tại chỗ một nén nhang, không ai được đi xa, đúng rồi, lão Lý, bảo Chương Tử Yên tránh xa mọi người ra.” Giả Đinh dặn dò lão Lý.

Lão Lý đáp ứng, quát lớn ngăn Chương Tử Yên lại, bắt nàng ta nghỉ ngơi thật xa trên mặt đất, đồng thời cảnh cáo nàng ta không được lại gần.

“Đại ca, đệ muốn uống nước.” Tô Côn không thể ở cùng mẫu thân, chỉ có thể nói với đại ca.

“Đệ cũng khát, đệ cũng muốn uống nước.” Tô Lâm luôn học theo ca ca nhưng lần này nó thực sự khát.

“Quan gia, chúng ta muốn uống nước.” Tô phu nhân đứng dậy nói với Giả Đinh.

Giả Đinh liếc nhìn bà, nhảy xuống ngựa: “Nước cũng như cơm, một ngày chỉ được uống ba lần, bây giờ không có.”

“Chúng ta là người lớn thì được nhưng trẻ con không chịu được.” Tô phu nhân lớn tiếng biện giải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-57.html.]

“Không chịu được cũng phải chịu, Tô phu nhân, bà phải biết rằng, đây không phải là Tô phủ, đây là trên đường lưu đày, các người cũng không phải là người của tướng phủ, các người là gia quyến của phản tặc, là tội phạm của triều đình.” Giả Đinh lạnh lùng nói.

Hắn ta tháo túi nước trên lưng ngựa xuống trước mặt người Tô gia, sau đó mở nắp ngửa đầu uống mấy ngụm lớn, rồi vẻ mặt thỏa mãn, cố ý nhìn chằm chằm Tô phu nhân.

Tô Côn và Tô Lâm nhìn hắn ta uống nước, khát đến mức vô thức thè lưỡi l.i.ế.m liếm đôi môi khô nứt.

“Đại ca, đệ muốn uống nước.” Tô Lâm nhìn chằm chằm vào túi nước trong tay Giả Đinh, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Giả thị vệ, quy củ là do người ta đặt ra, ngài thông cảm một chút, cho mấy hài tử mỗi đứa uống hai ngụm.” Tô phu nhân mềm giọng nói.

“Đừng nói hai ngụm, nửa ngụm cũng không được.” Giả Đinh biết hai hài tử này là của Chương Tử Yên, hắn ta càng bắt đầu làm khó dễ.

Hơn nữa hắn ta biết cách đây không xa có suối nước nhưng hắn ta cố tình không cho bọn họ uống.

Bọn họ khát, hắn ta cũng khát, chỉ là chỗ khát khác nhau mà thôi.

Tô Lâm bắt đầu rơm rớm nước mắt, tiểu nam hài bĩu môi, tủi thân hít mũi.

Chỉ là nương không ở bên cạnh, tiểu nam hài không dám khóc thành tiếng, sợ đại nương mắng, hắn cố gắng nín khóc, thỉnh thoảng lại giơ tay lên lau nước mắt.

Tô Mặc nhìn đôi vai nhỏ bé của Tô Lâm không ngừng run rẩy, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.

Tên khốn này, hai ngày không đánh là bắt đầu muốn lật trời rồi.

Được! Hôm nay lão nương đây sẽ chỉnh đốn ngươi cho ra trò.

“Xuất phát!” Giả Đinh lên ngựa, quát lớn với một nhóm người.

Tô Mặc mở ẩn thân thuật, phát hiện con đường này ở phía Tây Nam, đi khoảng nửa canh giờ, có một thác nước.

Không tệ!

Tô Mặc nhếch mép, đi đến trước ngựa của Giả Đinh, lén kéo dây cương, hướng đầu ngựa về phía Tây Nam, sau đó đi đến phía sau ngựa, rút d.a.o găm kim cương, đ.â.m mạnh một nhát vào m.ô.n.g ngựa.

Loading...