Bọn họ dường như đang ở chính giữa sa mạc rộng lớn, thế nào cũng thấy điểm dừng.
Vậy bọn họ ngoài bằng cách nào? Phải về hướng nào?
Triệu Thanh đột nhiên hoảng sợ, sức mạnh của sa mạc, thực sự quá tàn khốc, nước thức ăn, sẽ c.h.ế.t đói khát trong vòng vài ngày, cuối cùng mặt trời thiêu thành xác khô.
“Đi tìm nước!” Triệu Thanh gào lên với thuộc hạ.
“Vương gia, phát hiện một túi nước lớn.” Có giơ một túi nước lên.
“Đưa cho bổn vương.” Triệu Thanh đưa tay về phía , đó định đưa tới thì đột nhiên một đôi tay chặn ngang túi nước.
Đó là một thị vệ hình cường tráng, ôm chặt túi nước chạy sang một bên.
“Truy đuổi ! Giết c.h.ế.t !” Triệu Thanh tức giận hét lớn.
Một nhóm thị vệ đuổi theo đó, đó thấy sắp bao vây, dứt khoát lấy một con d.a.o găm trong n.g.ự.c chĩa túi nước: “Ai dám đây, sẽ đ.â.m thủng nó, ai uống!”
Thị vệ thấy, lập tức dừng bước, bọn họ nhiều như mà chỉ một chút nước , nếu để rò rỉ nữa thì tất cả đều chết.
“Giết c.h.ế.t !” Triệu Thanh thấy đều dừng , tức điên lên, bây giờ bất kỳ ai cũng dám uy h.i.ế.p .
“Vương gia, ! Hắn đ.â.m thủng nước thì chúng đều sống !” Một thị vệ lắc đầu .
Triệu Thanh lên đá ngã xuống đất: “Khốn kiếp, dám lời bổn vương! Giữ ngươi gì?” Nói xong rút kiếm đ.â.m thẳng đó.
Người đó lập tức tắt thở.
“Giết c.h.ế.t , ai dám tay thì sẽ kết cục như !” Triệu Thanh chỉ đầy m.á.u mặt đất quát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-573.html.]
Những thị vệ còn lập tức ngây , Vương gia vì chuyện mà g.i.ế.c c.h.ế.t ?
“Các ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t tên cẩu vương gia , chúng cùng chia nước, nếu thì dù lấy nước, cũng sẽ cho các ngươi uống.” Người cầm túi nước nhân cơ hội xúi giục.
“Thật ?” Có bắt đầu động lòng.
Bọn họ quá hiểu tính cách của Tề vương, cho dù bọn họ liều mạng lấy túi nước, Vương gia cũng tuyệt đối sẽ để bọn họ uống một ngụm nước.
Có lẽ khi uống hết nước, còn uống m.á.u ăn thịt từng bọn họ, điều khả năng xảy .
“Giết c.h.ế.t ! Chúng cùng uống!” Người đó chắc chắn lặp một nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vài thị vệ vây quanh đối mặt với Triệu Thanh.
“Các ngươi gì? Phản ? Chờ bổn vương trở về nhất định sẽ tru di cửu tộc các ngươi!” Triệu Thanh bọn họ giơ đao kiếm về phía , vẫn cứng miệng.
trong lòng sớm rối bời.
“Các , như , tuyệt đối thể để sống!” Một thị vệ bên cạnh thì thầm, chính là Nhiếp thị vệ mới báo cáo tình hình trong cung.
“Ừ! Hắn chết!” Mọi đều đồng tình.
“Nhiếp thị vệ, bổn vương bạc đãi ngươi, ngươi vong ân phụ nghĩa!” Triệu Thanh tức đỏ mặt.
“Vương gia, thuộc hạ nhưng bây giờ thuộc hạ chỉ thể để Vương gia c.h.ế.t nhanh hơn, như sẽ bớt đau đớn hơn!” Nhiếp thị vệ vẻ mặt bất lực.
Hắn nhảy lên, c.h.é.m thẳng đầu Triệu Thanh.
Triệu Thanh né tránh, cầm bảo kiếm miễn cưỡng chống đỡ, đừng võ công của kém cỏi, cho dù cao cường đến mức thể lên trời, cũng thể lấy một địch mười.