Anh khuôn mặt búng sữa gắp một cái bánh mè chiên: “Cái bánh mè chiên lớn nhỉ.” Cậu lẩm bẩm trong miệng. Những chiếc bánh mè chiên bán trong quán Lạc Anh, giống như những chiếc tự ở nhà, lớn, dễ ăn.
Bây giờ nhiều nhà hàng bánh mè chiên vô cùng lớn, mỗi cái đều như ăn t.h.u.ố.c nở mà phình to, dường như to thì thể hiện tay nghề của . Cắn một miếng, bên trong là màu đen!
Đây là bánh mè chiên lò, khuôn mặt trẻ con c.ắ.n một miếng, ồ, nóng quá! Vừng đen nóng hổi trong bánh mè chiên như tràn ngoài, vội vàng kịp đợi nguội mà ăn thêm một miếng nữa. Hương vừng đen đậm đà lan tỏa trong miệng, rõ ràng là ngọt, nhưng ăn hề ngấy chút nào, chỉ thấy thơm lừng!
“Cô chủ quán còn nhân gì nhỉ? Nhân mặn ?” Chàng trai mắt nhỏ , mấy cái bánh mè chiên còn sót trong đĩa, cố gắng chọn lấy cái bánh mè chiên định mệnh của . “ lớn ngần từng ăn bánh mè chiên nhân mặn bao giờ, vị thế nào.” Chàng trai tóc dài cũng bên cạnh, tùy tiện gắp một cái.
Cái đũa gắp, tóc dài cảm thấy chút đúng, trọng lượng của cái bánh mè chiên rõ ràng nặng hơn một chút. Cậu lưỡng lự c.ắ.n xuống, nhẹ nhàng c.ắ.n một đầu của bánh mè chiên, bên trong lập tức lộ bộ mặt thật, quả nhiên là nhân mặn!
Cậu dứt khoát, nhắm mắt , trực tiếp nhét cái bánh mè chiên nhân mặn miệng, “Ơ? Đây là hẹ vàng ? Còn thịt nữa?” Bánh mè chiên nhai trong miệng, vỏ ngoài vàng óng và giòn mềm, nhân bên trong vị mặn tươi. Sự kết hợp của hẹ vàng non mềm và thịt băm nhỏ, là món bánh bao bánh màn thầu đều lạ, ngờ thể gói trong bánh mè chiên!
Tóc dài nhai nhồm nhoàm nuốt cái bánh mè chiên xuống. Thực hương vị cũng tệ, chỉ là ăn quen vị ngọt nên quen với bánh mè chiên vị mặn . “Cũng , thực là nhân vị mặn, chỉ là khó ăn quen thôi.” Cậu .
Ăn xong cái bánh mè chiên , uống chén trứng chưng trong bát. Sáng nay Lạc Anh nhiều trứng chưng, cái cho tôm, cái cho hành lá, chủ yếu tùy theo yêu cầu của khách.
Tóc dài cầm lọ gia vị bàn, là dầu mè. Cậu nhỏ vài giọt trứng chưng. Anh khuôn mặt búng sữa nghiêng mắt : “Cậu ăn trứng chưng còn cho dầu mè ?” Giọng đầy vẻ nghi hoặc.
“Cho chứ, nhà từ nhỏ ăn như , nhỏ dầu mè , thơm lắm.” Khuôn mặt búng sữa lắc đầu: “Nhà ăn dầu mè, chỉ cho hành lá thôi. Anh cả, thì ?”
Trứng chưng của Hoắc Nguyên Bạch thêm hành lá, trứng chưng màu vàng nhạt điểm xuyết những bông hành lá trắng hoặc xanh, trông mắt. Và trứng chưng mặt Hoắc Nguyên Bạch cũng thêm hành lá, tay cũng cầm lọ gia vị bàn, nhẹ nhàng đổ một ít lên.
Trứng chưng màu vàng nhạt lập tức phủ một lớp màu đậm, như thể màn đêm bao phủ. “Anh cả, cho xì dầu ?” Giọng khuôn mặt búng sữa lập tức cao lên. Cậu mắt nhỏ, “ xem ăn trứng chưng kiểu gì.”
Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-83-banh-me-chien.html.]
Mắt nhỏ khuôn mặt búng sữa chằm chằm, điềm tĩnh tiên đổ một ít xì dầu, đổ một ít dầu mè, ăn hết. Múc một thìa trứng chưng, vô cùng mềm mượt, chút lỗ rỗ nào, chưng , cho miệng chỉ hương trứng và hương hành cùng chút vị mặn nhẹ.
Trứng chưng ăn trơn tru mịn màng, so với đậu phụ non cũng hề kém cạnh! Ngoài trứng chưng và bánh mè chiên, sáng nay Lạc Anh còn một món ăn mấy phổ biến – bánh xèo.
Món là đặc sản vặt của Kinh thành, ở Thiên Tân cũng thể ăn , nhưng đến các nơi khác lẽ còn từng đến.
Nguyên liệu bánh xèo giới hạn, đây là món ăn của dân thường, từ ngũ cốc thô thành món tinh. Có bột gì thì dùng bột đó, bột gạo, bột đậu, bột cao lương, bột ngô đều .
Cho bột gạo nước khuấy thành bột nhão, tráng thành bánh mỏng như cánh ve sầu. Trên bánh rắc thêm rau mùi băm, hành lá, tiêu muối cuộn . Đương nhiên, đây bánh xèo ngũ cốc tổng hợp mà chúng thường thấy phố bây giờ. Mà là cắt những chiếc bánh xèo cuộn thành đoạn!
Những đoạn bánh xèo nhỏ xíu chiên vàng, ăn giòn rụm. Lạc Anh nghĩ đến việc món bánh xèo , là vì tình cờ xem một video về kênh đào điện thoại. Nguồn gốc của món bánh xèo liên quan đến
Đại Vận Hà Bắc Kinh - Hàng Châu.
Tương truyền rằng trong quá trình xây dựng Đại Vận Hà, nhiều dân sống dựa giao thông đường thủy. Những lái đò mang theo đặc sản địa phương qua , và nhiều trong họ mang theo bánh xèo Sơn Đông!
Ban đầu, bánh xèo Sơn Đông giòn, nhưng nhiều ngày thuyền, chúng trở nên ẩm ướt và mềm nhũn, còn ngon nữa. Vì , một thuyền nghĩ cách cắt bánh xèo thành từng miếng và chiên giòn. Cách giúp bánh thơm hơn, ít lãng phí hơn và giòn hơn. Khi công thức lan truyền, bánh xèo trở thành một món ngon của những lái đò.
Sau , theo thời gian, dân vùng Kinh thành cũng bắt đầu ăn món . Chiên ăn ngon, cũng thể xào, thậm chí dùng nhân và ít cách ăn mới. Các thủy thủ thuyền, nguyên liệu đương nhiên là thể giảm bớt thì giảm bớt. Còn bánh xèo mà Lạc Anh bây giờ thì cải tiến.