Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 107

Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:30:00
Lượt xem: 248

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai giờ , Thẩm Đường thành công xuống chiếc giường êm ái, cô cảm thấy buồn bực, gặp cực phẩm xe lửa còn tính, gặp nữa, lẽ do thể chất của nàng vấn đề ?!

“Bíp, ký chủ, phần thưởng của hạng nhất nước.” Giọng của hệ thống vang lên.

Nghe thấy hai chữ “phần thưởng”, Thẩm Đường lập tức còn cảm giác choáng váng nữa, trong lòng cũng còn tức giận nữa, cả tinh thần sảng khoái, bật dậy từ giường, chớp đôi mắt to, trong mắt đầy mong đợi.

Không sẽ rút bao lì xì , nếu là thật cô thực sự thể giàu nhờ hệ thống, nghĩ đến đây, nụ của Thẩm Đường càng thêm rạng rỡ.

Hệ thống dáng vẻ ham tiền của Thẩm Đường thì cảm thấy ký chủ thật sự quá coi trọng những vật ngoài .

“Ký chủ, chúng chơi đặc biệt hơn..”

“Đặc biệt như thế nào?”

“Cô từng đến túi quà bí mật ?”

“Rồi nhưng vẫn chơi những trò cũ, ví dụ như bao lì xì gì đó cũng tồi.”

“Ký chủ, cô thật tầm thường.”

“A, thường như đấy.”

“Rất đáng tiếc, cô quyền lựa chọn, chỉ cô , hệ thống cũng quyền lựa chọn.”

“Thôi , chơi như thế nào?”

“Vẫn là rút thăm, xem, ở đây năm túi quà bất ngờ, bởi vì trong đội tập huấn của ký chủ biểu hiện và thành tích xuất sắc, cô hai cơ hội, trong năm hộp nhiều hộp trống, để xem vận may và nhân phẩm của cô thôi nào.”

Thẩm Đường năm chiếc hộp xuất hiện màn sáng, năm chiếc hộp màu sắc khác , màu hồng nữ tính, màu tím quý phái, màu đỏ hoàng gia, màu đen hắc ám, còn chiếc cuối cùng màu xanh lá cây sáng chói.

Thẩm Đường tới lui mấy cái hộp, đầu tiên loại bỏ màu hồng nữ tính, đối với Thẩm Đường, màu hồng hề nữ tính chút nào, màu hồng chỉ là dấu hiệu của gần tới cái c.h.ế.t mà thôi.

Cuối cùng Thẩm Đường chọn màu đỏ và xanh lá cây.

Hệ thống Thẩm Đường lựa chọn, nhịn châm biếm.

“Đỏ với xanh lá, ký chủ ngươi thật dám chọn.”

“Cảm ơn, chút kích thích, chừng sẽ niềm vui bất ngờ.” Thẩm Đường đáp một câu.

Hệ thống qua hai chiếc hộp Thẩm Đường lựa chọn, cặp mắt nhỏ nhịn trợn to.

“Trời đất, ký chủ vận may của cô, bật hack !”

“Sao ?” Thẩm Đường với vẻ mặt chờ mong.

“Gặp sẽ quên x1.”

“Làn da trắng nõn nà x1.”

“Gặp sẽ quên , da trắng nõn nà, hệ thống lừa chứ?” Thẩm Đường trợn to hai mắt, thở phì phò : “Cậu , trắng trẻo như còn cần da trắng nõn nã của ? Bây giờ da của trắng sẵn , còn gặp sẽ quên , đầu óc thông minh như , gần như gặp sẽ quên ? Không ngươi đang lừa thì là chứ?

“Ký chủ, cô đừng quên, các sản phẩm do hệ thống sản xuất đều chất lượng cao.” Hơn nữa cho dù làn da của Thẩm Đường tồi, nhưng vẫn kém làn da trắng nõn nà đúng ?

Với gặp sẽ quên , cái tuyệt đối hữu dụng, hơn nữa còn tác dụng lớn.

Kỹ năng gặp sẽ quên bật lên, nếu như đây Thẩm Đường là học sinh giỏi đầu, với kỹ năng gặp sẽ quên , Thẩm Đường sẽ thể coi là thần học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-107.html.]

Sự khác biệt thể giống ? Đương nhiên là thể.

“Được , đưa cho .” Thẩm Đường vươn tay về phía hệ thống.

DTV

Hệ thống giật giật khóe miệng, mặc quen với hành động ngang ngược của ký chủ, hệ thống vẫn da mặt dày của Thẩm Đường đổi mới tam quan.

Vừa còn khinh thường ghét bỏ, bây giờ mới qua vài giây duỗi tay lấy đồ.

Quả nhiên, ký chủ chính là một chịu thua thiệt bất cứ cái gì.

“Bíp, sử dụng kỹ năng gặp sẽ quên.”

“Bíp, sử dụng làn da trắng nõn nà.”

Thẩm Đường thấy sử dụng da trắng nõn nà thì lập tức duỗi tay nhéo khuôn mặt nhỏ của , sờ sờ cảm nhận một chút, nhưng hình như vẫn cảm thấy gì khác biệt.

Thôi, cô vẫn nên nghỉ ngơi thật , điều chỉnh lệch múi giờ.

——

Ngày hôm .

Sáng sớm, Thẩm Đường khôi phục tinh thần, Thẩm Đường ăn sáng trong lúc chờ Lương Tùng Niên và năm bạn học khác xuống.

“Thẩm Đường, sắc mặt cô vẻ khá hơn nhiều.” Mạc Thu qua cạnh Thẩm Đường, chào hỏi .

“Thẩm đường em còn cảm thấy thoải mái ? Lát nữa chúng xe đến lễ khai mạc, em chứ?” Lương Tùng Niên với vẻ mặt lo lắng, ông vẻ mặt tái nhợt của Thẩm đường hôm qua dọa sợ, nhưng hôm nay Thẩm Đường hồng hào hơn nhiều.

“Thầy cứ yên tâm ạ, xe thì em .” Thẩm Đường tủm tỉm đáp một câu.

Lễ khai mạc diễn ngày đầu tiên, đó là phần thi, kết thúc kỳ thi sẽ công bố kết quả và tiến hành trao giải thưởng cho danh sách đoạt giải.

Hai ngày trôi qua trong chớp mắt, chẳng mấy chốc đến ngày kết quả công bố.

Lương Tùng Niên ghế, chằm chằm sân khấu chớp mắt, nắm chặt hai tay .

Mau, mau lên, sắp kết quả .

Cuối cùng, hơn mười phút hồi hộp chờ đợi, tên Thẩm Đường xuất hiện.

Huy chương vàng, hạng nhất, điểm cao nhất.

Khi tên của Thẩm Đường xuất hiện, Lương Tùng Niên thở phào nhẹ nhõm, ông cảm giác như tất cả chuyện đều kết thúc.

Rốt cuộc, cô cũng phụ sự mong đợi của .

, ngoại trừ Thẩm Đường đoạt huy chương vàng thì còn Mạc Thu và một bạn học nam đoạt huy chương bạc, ba bạn học khác đều thi trượt, tóm , thi khá .

Ánh mắt của những học sinh dự thi đến từ quốc gia khác đều khỏi đặt lên cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái trắng nõn , trong những ánh mắt đều sự tò mò, ghen tị, nhưng bội phục thì chiếm nhiều hơn.

Thẩm Đường thẳng bục nhận giải, cô lá cờ đỏ năm đang chậm rãi bay lên, trong lòng cô một cảm giác thỏa mãn đến kỳ lạ.

Bắc Kinh.

Khi nhận điện thoại của Lương Tùng Niên, Khương Bình Thăng nhảy cẫng lên vì sung sướng, rốt cuộc bọn họ thể bục nhận thưởng thêm một nữa , với vị trí hạng nhất, giành vinh dự về cho quốc gia.

“Ông ngây ngô cái gì thế hả? Nhận cuộc điện thoại mà vui vẻ thế, điện thoại của ai đấy?” Thư Nhiên giáo sư Khương cầm ống ngây ngô ở nơi đó, bà cụ nhịn .

“Ha ha ha, vui quá, vui quá mất thôi, thành tích cuộc thi , Thẩm Đường, huy chương vàng, hạng nhất.” Giáo sư Khương giơ tay lau khóe mắt ươn ướt, trong lòng ông cụ vô cùng kích động.

Loading...