Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 117
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:30:19
Lượt xem: 195
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:30:19
Lượt xem: 195
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
“ là bận, nhưng cũng chỉ là một chút chuyện rắc rối mà thôi, hôm nay đánh vợ, ngày mai ly hôn, hoặc là bà cụ nhà ai đó kiện con trai con vì hiếu thảo, bận rộn những việc cả ngày đến chóng vàng đầu óc, mặc dù chuyện quan trọng bằng chuyện của ông, nhưng cảm thấy còn bận hơn cả ông đấy.” Tả Hồng bất đắc dĩ đề cấp đến vấn đề công việc.
Cả đôi vợ chồng đều bận rộn, may mà bà cụ chị dâu Chung chăm sóc, bằng hai bọn họ thật sự thời gian để chăm sóc bà cụ, tình huống bây giờ của bà cụ thể ai ở bên cạnh chăm sóc .
“Ông La, khi ông trở về, hôm nay tới nhà tim ông.” Chị dâu Chung từ trong phòng bếp , khi thấy La Quân thì lập tức .
Nghe thấy tới nhà tìm , sắc mặt La Quân lập tức trở nên nghiêm túc, trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc là ai đến tìm nhà tìm ông , nhưng vẫn thể nghĩ là ai, vì hỏi: “Người đó để tên là gì ? Có chuyện gì tới tìm ?”
“À, ông La, kỳ lạ, khi ông ở nhà thì ông còn thăm bà cụ, nhưng từ chối, đó ông mới ông tên là Ninh Xương Lâm, bảo là ngày mai sẽ tới tìm ông.” Chị dâu Chung kể chuyện .
Khi cái tên “Ninh Xương Lâm” xuất hiện, sắc mặt của La Quân và Tả Hồng lập tức đổi.
“Ninh Xương Lâm? Ninh Xương Lâm?” Tưởng Tố Quyên vốn đang yên lặng sô pha xem tivi đột nhiên kích thích mà lên, bà cụ bối xung quanh, đó túm lấy cánh tay của La Quân sốt ruột vội vàng : “Quân , Quân, em gái của con ? Tĩnh Tĩnh ở đây thế? Nhanh lên, con mau giấu em gái . Ninh Xương Lâm đến đây, cướp Tĩnh Tĩnh ...”
“Mẹ, , đừng kích động, em gái còn đang học, Ninh Xương Lâm cướp con bé . Mẹ, con đảm bảo, nếu Ninh Xương Lâm dám gì em gái thì con nhất định sẽ đánh đến răng rơi đầy đất.”
“Không , gặp Tĩnh Tĩnh, gặp Tĩnh Tĩnh, Quân , con dẫn tìm em gái con .” Tưởng Tố Quyên cố chấp túm lấy cánh tay của La Quân, bà cụ chằm chằm ông .
“Mẹ, đừng gấp, ngày mai con sẽ lập tức dẫn tìm em gái, tiên chúng cứ lên tầng ngủ một giấc ? Đợi đến sáng ngày mai, con sẽ dẫn tìm em gái, , lời ?” La Quân khuyên.
“Không, tìm Tĩnh Tĩnh, ngủ, chỉ tìm Tĩnh Tĩnh.”
“Mẹ, đừng như , chúng gọi điện cho Tĩnh Tĩnh, ? Con sẽ gọi điện thoại cho em gái, bây giờ em gái còn đang ở trường sách đó, nếu lúc qua đó sẽ em gái lo lắng.”
Nghe thấy chuyện con gái sẽ lo lắng, Tưởng Tố Quyên tỉnh táo hơn một chút, bà cụ nghĩ đến con gái chạy lung tung, tức giận, chăm sóc bản thật .
“Vậy gọi điện thoại ?” Tưởng Tố Quyên La Quân .
“Vâng , con sẽ gọi điện thoại.”
La Quân dỗ dành bà cụ, đó ông đến điện thoại bàn cố định ở bên cạnh cầm ống lên và bắt đầu bấm .
May mà La Quân nhớ kỹ điện thoại ở đại đội thôn khi đến thôn tìm Thẩm Đường, nếu với tình huống bây giờ của bà cụ, thật sự ông thể dỗ .
————
Nhà họ Thẩm, cả nhà đang ở trong nhà ăn cơm tối, Ngô Thúy Bình và Thẩm Đại Chí còn đang ha ha thương lượng chuyện mời khách ăn cơm ngày mai với Thẩm Đường, ví dụ nhụ mời mấy bàn, cần mời họ hàng nào, nên chuẩn món gì, mời cô thím nhà ai tới giúp đỡ nấu ăn.
Ngay khi Thẩm Đường đang nở nụ nhẹ nhàng cha chuyện, ở ngoài sân đột nhiên truyền đến một tiếng hô to.
“Thẩm Đường, Thẩm Đường, cháu ở nhà ? Ông là ông ba của cháu đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-117.html.]
Ba nhà họ Thẩm ở trong sân thấy giọng , Thẩm Đường vội vàng ngoài đáp một câu.
DTV
“Dạ, ông ba, cháu ở đây.”
“Ở đây , nhanh nhanh nhanh, cái tên La, La Quân tới nhà cháu gọi điện thoại tới, ở tỏng văn phòng của đại đội, ông tìm cháu tới một chuyến.”
“Vâng ạ, cháu lập tức tới ngay.” Thẩm Đường đáp .
“Đường Đường, con mau xem một chút , lẽ là xảy chuyện gì đó, bây giờ tối , con đường chú ý chân một chút, đừng để ngã.” Ngô Thúy Bình dặn dò một câu.
“ đúng đúng, điện thoại còn đang chờ đấy, mau , đừng trì hoãn việc.” Thẩm Đại Chí cũng phụ họa.
“Vâng ạ, con đây, và cha cứ tiếp tục ăn cơm ạ, cần chờ con , chuyện mời khách mai hai cứ thương lượng , mấy cái con hiểu ạ. Được , con đây.”
Thẩm Đường xong thì lập tức dậy ngoài.
“Này, chậm một chút, trời tối, chú ý đường .”
“Con ạ.”
Thẩm Đường đáp một câu, cô nhanh chân bước đến văn phòng đại đội trong thôn.
Tuy văn phòng đại đội của thôn gọi là văn phòng, nhưng thật cũng chỉ là hai gian nhà ngói gạch đỏ, bên trong điện thoại bàn, bình thường trong thôn cần gọi điện thoại gì đó thì thể tới đây để mượn.
Ngô Thanh Sơn dẫn Thẩm Đường , khi thấy Thẩm Đường điện thoại thì lập tức xoay ngoài.
Trong phòng chỉ còn mỗi một Thẩm Đường, Thẩm Đường cầm ống lên “Alo” một tiếng.
“Alo, con gái, là của con, con đang ở ? Con gái, Ninh Xương Lâm đến nhà tìm con, con tuyệt đối đừng nên trở về, đợi ngày mai sẽ tìm con.”
Ở đầu dây bên điện thoại là giọng của Tưởng Tố Quyên, khi cái tên “Ninh Xương Lâm” , Thẩm Đường khẽ nhíu mày, hơn nữa cô còn thể cảm xúc của bà cụ chỗ thích hợp, vì Thẩm Đường vội vàng dịu dàng an ủi bà cụ.
“Mẹ, con ở đây , , yên tâm , con liên lạc với Ninh Xương Lâm, con sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh , con cả.”
“À, , .” Hình như Tưởng Tố Quyên thả lỏng.
Thẩm Đường dỗ dành bà cụ trong điện thoại một hồi lâu, lúc bà cụ mới thành tiếng.
Khi thấy tiếng của bà cụ, Thẩm Đường ở đầu bên điện thoại cũng thở phào nhẹ nhõm.
Qua một hồi lâu, Thẩm Đường thấy ở đầu bên điện thoại, La Quân đang dỗ dành bà cụ vài câu, đó giọng ở đầu bên lập tức biến thành giọng của La Quân.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.