Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:49
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:35:49
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Chú... Nghe Vương Long Long , đầu tiên Thẩm Đường nghĩ tới chính là Cố Thịnh.
Bởi vì nhà thuê của cô cũng chỉ Cố Thịnh , khi bệnh thì cũng chỉ Cố Thịnh chăm sóc cô.
mà, ăn kẹo... cái thì Thẩm Đường thật sự ấn tượng lắm.
Vì , một đàn ông như Cố Thịnh khi cho cô uống thuốc xong còn cho cô ăn kẹo ?
Chà, suy nghĩ một lúc, hiểu cảm thấy ngọt ngào.
Vài phút , Thẩm Đường trở về nơi ở của mà trong đầu vẫn ngừng nghĩ đến Cố Thịnh, nhớ , hình như cô gặp Cố Thịnh cả một tuần trời . Trong tuần cô bệnh, ngày nào Cố Thịnh cũng tới, giúp nấu đồ ăn thì là dẫn cô ngoài ăn. mà khi cô khỏi bệnh , hình như Cố Thịnh cũng tới nữa.
Ừm, lẽ là Cố Thịnh đang bận việc gì đó thì ?
Ở một bên khác, Cố Thịnh đúng là đang bận rộn nhiều việc.
mà, cũng xong việc .
————
Trong bệnh viện.
Cố Thịnh hành lòng trong bệnh viện, tới lui hành long đều nhịn mà liếc Cố Thịnh vài cái.
Sau vài phút, Tô Chấn Hưng cầm vài tờ giấy khỏi văn phòng của bác sĩ, nhanh chân tới mặt Cố Thịnh lắc lắc vài tờ hóa đơn trong tay, đó với Cố Thịnh: “Vết thương của tương đối nghiêm trọng, mặc dù cần viện nhưng đến băng bó vết thương đúng hạn, còn nữa, nhờ bác sĩ kê đơn thuốc , lát về nhớ uống đó, nếu vết thương mà nhiễm trùng thì viện.”
Biết , lớn như , còn cần ?” Cố Thịnh thẳng lưng hàng ghé ở hành lang, ngẩng đầu lên đáp.
“Vậy , để đỡ qua tìm y tá băng bó vết thương cho , khi băng xong thì chúng xuống tầng lấy thuốc.” Tô Chấn Hưng xong thì đưa tay đỡ Cố Thịnh.
Cố Thịnh đẩy tay của tô chấn hưng , : “Không cần đỡ, còn tới mức đó.”
Cố Thịnh vài bước, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, bước chân dừng đầu Tô Chân Hưng : “Cậu tìm bác sĩ nam tới xử lý vết thương cho .”
“Ai? Bác sĩ nam?” Tô Chấn Hưng chằm chằm Cố Thịnh một hồi lâu mới hoảng sợ : “Cố Thịnh, chứ, như nghĩ đấy chứ? Không thương ở phần bụng ? Tại tìm bác sĩ nam? Chẳng lẽ thật thương ở phần bụng, mà là...”
Tô Chấn Hưng mở to mắt bộ phận giữa hai chân Cố Thịnh, lắp bắp : “Cố Thịnh, Cố Thịnh, đừng sợ chứ? nhát gan lắm, hu hu hu, thể với nhà đây? Trời ơi, là cây con duy nhất trong gia đình của đó.”
“Im miệng!” Cố Thịnh đen mặt quát lớn một tiếng, cảnh cáo Tô Chấn Hưng : “Cậu đừng hươu vượn, bảo tìm bác sĩ nam tới, đầu óc của đang nghĩ cái gì thế? chẳng cả, nơi đó của , bình thường!”
“Vậy đúng, nên tìm y tá để xử lý , tại tìm bác sĩ nam?”
“ thích, tìm , thì .”
“Được , đừng lộn xộn, để , tìm, ?” Tô Chấn Hưng vội vàng ấn Cố Thịnh xuống, đó lập tức tìm.
Sau hơn nửa tiếng, Tô Chấn Hưng và Cố Thịnh cùng rời khỏi bệnh viện, mãi đến khi khỏi bệnh viện, Tô Chấn Hưng vẫn hiểu tại Cố Thịnh tìm bác sĩ, rõ ràng vết thương y tá xử lý mà, tại cứ tìm bác sĩ nam, là xảy chuyện gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-164.html.]
Không chỉ là vết thương ở bụng gần chỗ đó một chút thôi ? Một đàn ông trưởng thành còn sợ y tá quấy hả?
Trời... Nhắc tới chuyện , Tô Chấn Hưng đột nhiên nhớ tới, đó lúc Cố Thịnh thương đúng là một hộ sĩ phiền một thời gian, nếu một Cố Thịnh đen mặt dọa , lẽ bây giờ Cố Thịnh còn cẩu độc nữa .
Ra khỏi bệnh viện, Tô Chấn Hưng Cố Thịnh.
“Cố Thịnh, đưa về nhà nhé?”
“Không cần, cứ đưa đến bên nhà ông ngoại của là .”
“Hả? Cậu về đại viện bên ? Gần đây cứ chạy tới chỗ giáo sư Khương gì thế, thứ gì đó hấp dẫn ?” Tô Chấn Hưng ngờ vô tình chân tướng.
cũng là ai quyến rũ Cố Thịnh.
“Đừng nhảm nữa, cứ đưa qua đó là , ông già trong đại viện cái mũi thính, về thì ông già sẽ thương ?”
“Cậu cũng đúng, ít nhất giáo sư Khương thính như , thôi, đưa tới nhà giáo sư Khương.”
Hai cùng lên chiếc xe quân đội, Tô Chấn Hưng lái xe, Cố Thịnh ở ghế lái phụ.
Một tiếng , Cố Thịnh tới nhà giáo sư Khương.
Lúc Cố Thịnh trở về, giáo sư Khương ở nhà, Thư Nhiên thấy Cố Thịnh thì lôi kéo chuyện một hồi lâu.
“ , Tiểu Thịnh , trưa nay bà mời Đường Đường tới đây ăn cơm, bà mua sẵn nguyên liệu hết , mà cũng sắp đến giờ hẹn, bây giờ cháu rảnh rỗi thì tới đại học Bắc Kinh đón Đường Đường tới đây ?”
“Vâng, cháu ngay.” Cố Thịnh lên.
“Được , cháu mau , con cũng cần chờ ông ngoại của con , ông ngoại cháu ông sẽ về muộn hơn một chút, cháu cứ đón Đường Đường về thẳng đây là . lúc, bà phòng bếp xem canh hầm .”
DTV
“Vâng ạ, con , con ngoài đây bà ngoại.” Cố Thịnh ngoài.
Cố Thịnh bôi tới đại học Bắc Kinh, dù nơi cách đại học Bắc Kinh xa, chỉ mười phút là tới.
Khi Cố Thịnh ở cổng trường đại học Bắc Kinh, bây giờ học sinh lượt .
Cố Thịnh chỉ chờ vài phút là thấy Thẩm Đường ở trong đám đông.
Cố Thịnh mặc quân trang cổng trường học, Thẩm Đường đương nhiên thể nhận .
Nhìn thấy Cố Thịnh đột nhiên xuất hiện, Thẩm Đường nở nụ , cô chạy chậm tới chỗ Cố Thịnh.
Một hồi , Thẩm Đường mặt Cố Thịnh, cô ngẩng đầu mỉm , đó : “Anh tới đây tìm em ạ?”
“Ừm, bà ngoại bảo tới đây đón em sang ăn cơm.” Cố Thịnh gật đầu, chăm chú cô gái ở mặt đến mức nỡ chớp mắt, chỉ cô nhiều thêm vài ,
“Ha ha, bà thật sự đáng yêu, em cũng là trẻ con lên ba, thể lạc chứ?” Thẩm Đường một câu, đó tiếp tục : “Đi thôi, chúng thôi, về nhà sớm một chút còn thể giúp bà việc nhà nữa.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.