Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 237

Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:07:18
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Đường hai cô gái , ngước mắt lên hai , cô chỉ mới thoáng qua mà hai Hà Quyên và Triệu Tư nhịn rời tầm mắt.

À hiểu , chị dâu thật lợi hại đó.

Không hổ là Cố Thịnh coi trọng, trông ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngờ còn lợi hại.

Đôi môi mỏng của Cố Thịnh khẽ gương lên, trong mắt lóe lên ý .

Đưa mắt sang , Cố Thịnh lạnh lùng thoáng qua hai Hà Quyên và Triệu Tư , ánh mắt cảnh cáo khiến hai lập tức hoảng sợ mà cúi đầu.

Chuyện tiếp theo thì thuận lợi hơn nhiều, Thẩm Đường cầm một quyển sách bên cạnh Cố Thinh, những khác ai nấy đều bận rộn.

Sau khi nấu cơm xong, tất cả cùng với ăn một bữa cơm vô cùng sôi nổi.

Trời lạnh, chiều tối lập tức đột lửa, tất cả chuyện chơi đùa sôi động ầm ĩ đến mười một giờ đêm mới nghỉ.

Như buổi sáng , tối nay Thẩm Đường và Giang Tiểu Lộc sẽ ngủ cùng .

Hai Tô Chấn Hưng và Cố Thịnh cùng một cái lều.

Trong lều, Tô Chấn Hưng trong lều, đang chuyện với Cố Thịnh, nhưng đầu thì chỉ thấy mỗi cái gáy của Cố Thịnh.

“Ha, chúng chuyện Cố Thịnh?”

“Không .” Cố Thịnh chút lưu tình nào từ chối bạn , vẫn chỉ dùng cái gáy để đối mặt với bạn.

Bị từ chối, Tô Chấn Hưng khẽ nhếch miệng, kéo mạnh lều .

Trong lòng Tô Chấn Hưng thầm phàn nàn: Tên đàn ông Cố Thịnh càng ngày càng chó mà.

Ở một cái lều khác, Thẩm Đường đang trong lêu, cô nhanh chóng nhắm hai mắt và ngủ .

Giang Tiểu Lộc ở bên cạnh thấy tiếng hít thở đều đều của Thẩm Đường, cô nhẹ nhàng xoay , khi gương mặt trắng hồng của Thẩm Đường, trong mắt lóe lên sự ghen tị.

Qua một ngày, Giang Tiểu Lộc Thẩm Đường đang là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh.

Giang Tiểu Lộc luôn ghen tị với những học hành giỏi, bởi vì đến cấp hai cô nghỉ học, thật trong lòng Giang Tiểu Lộc cảm thấy tự ti, lúc khi ở bên Tiêu Ương, cô cũng thể khống chế nổi cảm giác lo lo mất.

Nhìn gương mặt của Thẩm Đường, ánh mắt của Giang Tiểu Lộc dần mơ hồ, đó dần dần ngủ .

Ngay khi Giang Tiểu Lộc ngủ, Thẩm Đường đột nhiên mở mắt , trong đôi mắt của Thẩm Đường một chút sự buồn ngủ nào, hiện nhiên Thẩm Đường vẫn ngủ.

Nửa đêm, bên ngoài lều tối đen như mực.

Thẩm Đường mơ màng tỉnh , cô giơ tay sờ bụng , đó khỏi lều vải

Giang Tiểu Lộc ở bên cạnh chú ý tới tiếng động của Thẩm Đường, cô mở mắt Thẩm Đường hỏi: “Thẩm Đường, ?”

vệ sinh thôi, cứ ngủ tiếp .” Thẩm Đường trả lời.

“Hả? Để cùng , hơn nửa đêm nhỡ xảy chuyện gì thì sẽ .” Giang Tiểu Lộc xong thì cũng dậy.

Hai cùng khỏi lều vải, mỗi cầm một cái đèn pin đang bật và về một hướng nào đó.

Đi hơn một trăm mét, Giang Tiểu Lộc cạnh một dòng sông nhỏ trông chừng giúp Thẩm Đường, còn Thẩm Đường thì xa hơn một chút.

Sau hai phút, Thẩm Đường giải quyết nhu cầu sinh lý xong, khi cô đang chuẩn tới con sông nhỏ để tìm Giang Tiểu Lộc thì đột nhiên tiếng hét chói tai của cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-237.html.]

DTV

Thẩm Đường nhanh chóng chạy tới nơi Giang Tiểu Lộc đang chờ, đó Thẩm Đường lập tức thấy Giang Tiểu Lộc đang khó khăn bò từ con sông nhỏ lên.

Cả Giang Tiểu Lộc ướt sũng, trời lạnh khiến cô run cầm cập, đến răng cũng đập .

Thấy Giang Tiểu Lộc như , gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Đường trầm xuống, cô cởi áo khoác quấn quanh Giang Tiểu Lộc, đó kéo Giang Tiểu Lộc trở về.

Vừa về đến lều, Thẩm Đường dừng bước , cô : “Giang Tiểu Lộc, lều quần áo .”

Giang Tiểu Lộc thấy sắc mặt của Thẩm Đường thích hợp lắm, cô di chuyển, hắt một cái hỏi: “Thẩm Đường, ?”

“Không gì, chỉ là tính sổ sách thôi.” Thẩm Đường nhạo một tiếng, sắc mặt giống như, thế nào đây... bình yên cơn bão!

Thẩm Đường trầm mặt bước vài bước, cái chăm chú của Giang Tiểu Lộc, cô nhấc một thùng nước lên, đó đến một cái lều nào đó.

Nhấc thùng nước lên, Thẩm Đường nhắm mắt .

“Ào!” một tiếng, hơn nửa đêm, thùng nước lạnh cứ mà dội thẳng chiếc lều màu lam.

“A, ai , điên !”

“Mẹ nó, đồ tâm thần!”

Một giọng nữ chói tai vang lên đánh thức những khác.

Bây giờ, Cố Thịnh khỏi lều, bước vài bước tới bên cạnh Thẩm Đường cầm một cái áo khoác choàng lên cô.

“Cẩn thận cảm đấy.” Cố Thịnh nhét cánh tay nhỏ bé của Thẩm Đường trong tay áo, đó còn tri kỷ kéo khóa lên.

Thẩm Đường thấy Cố Thịnh, sắc mặt của cô dịu một chút.

Còn ở trong cái lều vải đỉnh màu lam , hai HÀ Quyên và Triệu Tư , bọn họ trừng to mắt như thể gì đó.

khi hai còn kịp mở miệng, Thẩm Đường cúi nhấc một nước khác ở bên cạnh lên, “ào” một tiếng đổ lên hai .

Cố Thịnh bình tĩnh bên cạnh Thẩm Đường, suy nghĩ ngăn cản.

Tô Chấn Hưng và đám bạn đều ngẩn .

Cái , chị dâu ... thật sự hung dữ đó!

Ôi trời, cái tính cách !

Đáng tiếc, khi phối hợp với gương mặt trắng trẻo nhỏ nhắn thì khí thế hung dữ yếu mất mấy phần.

Chị dâu ngoan ngoãn hung dữ đều mang cho cảm giác mềm mại.

Phụt, buồn .

Từng thấy mèo xù lông ?

Bây giờ, giống…

“Làm cái gì , điên , hơn nửa đêm hắt nước lên lều của khác, mày điên hả, hơn nữa, quần áo chúng tao đều ướt hết , cảm thì bây giờ? Đừng tưởng rằng ở bên một đàn ông là sẽ quyền cảm thấy hơn khác một bậc. Không chỉ là một đứa quê mùa đến từ nông thôn thôi hả, còn sánh với bọn tao !”

, mày điên hả, hơn nửa đêm cái chuyện điên rồ .”

Nghe thấy tiếng mắng chửi của hai cô gái, sắc mặt Cố Thịnh lập tức trầm xuống, ánh mắt hai cô gái càng sắc bén hơn.

Sắc mặt của những khác cũng lắm, ông bà câu nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, Cố Thịnh chính là cầm đầu của đám bọn họ, còn Thẩm Đường là bạn gái của Cố Thịnh, đến đám bọn họ còn gọi một tiếng “chị dâu”.

Loading...