Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 268

Cập nhật lúc: 2024-12-29 06:09:58
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Đường thím bán thịt trêu chọc một câu, cô mềm mại nở nụ , nụ khiến bà thoải mái, đó lấy hai khúc xương to cả ngày dám bán hào phóng : “Nào, hai khúc xương bán cho các cháu, đừng thấy nó chút thịt nào, nhưng thể để nấu canh, cho thêm một chút rau củ là .”

“Cảm ơn thím ạ, thím là mà.” Thẩm Đường chút do dự phát cho thím bát thịt “thẻ ”.

Đến khi hai khỏi chợ bán thức ăn, tay Cố Thịnh xách đủ loại túi, còn hai tay Thẩm Đường thì trống trơn, đường trở về, cô nhiều giúp đỡ, nhưng từ chối.

Cố Thịnh đôi bàn tay trắng nõn mềm mại của Thẩm Đường, thể để cô việc chứ?

Năm giờ rưỡi, hai trở nơi ở của Thẩm Đường.

Vừa nhà, Cố Thịnh lập tức cầm đồ đạc phòng bếp, Thẩm Đường rót một chén nước chạy chậm phòng bếp, đó bên cạnh Cố Thịnh đang xếp đồ, cô giơ tay đặt chén nước chạm đôi môi mỏng của Cố Thịnh.

“Khát đúng , nào, uống nước , để em đút cho .” Thẩm Đường khẽ .

Cố Thịnh phối hợp, khi thấy động tác nhón chân của Thẩm Đường, cúi xuống phối hợp với động tác đút nước của Thẩm Đường, đôi môi mỏng khẽ mở và uống hết cốc nước mà Thẩm Đường đưa tới.

“Em cho đường nước hả?” Cố Thịnh bỗng dưng , đôi mắt đen sâu thẳm của chớp mắt.

Thẩm Đường ngẩn một lúc, đó lắc đầu: “Không ạ, em cho đường .”

“Ồ, lẽ là bởi vì cốc nước em đút cho uống, nên uống mà trong lòng cảm thấy ngọt ngào.”

Ừm, luôn cảm thấy như thế, bạn gái đút cho uống gì đều cảm thấy ngọt hết.

Thẩm Đường bật thành tiếng, cô giơ tay hờn dỗi đánh yêu một cái bả vai của đàn ông, đó mềm mại yêu kiều : “Cố Thịnh, là ăn vụng đường đấy chứ, nếu miệng ngọt thế hả?”

“Ừm, lẽ là , em nếm thử xem ăn vụng ?” Cố Thịnh đôi môi đỏ mọng của cô gái với ánh mắt nóng rực, yết hầu vô thức lên xuống hai .

Nhận ánh mắt nóng rực của đàn ông, Thẩm Đường chỉ cảm thấy hổ mà còn to gan, cô ngước mắt lên thẳng mắt của đàn ông, đôi môi đỏ khẽ mở chậm rãi một câu: “Được.”

Được...

Còn kịp để Cố Thịnh tỉnh táo , Thẩm Đường nhón chân lên, cánh tay mảnh khảnh vòng qua cổ của , đôi môi mềm mại khẽ chạm đôi môi mỏng gợi cảm của đàn ông.

DTV

Mùi hương của ngập tràn trong thở của cô, ngay đó, cô lập tức ăn cướp quyền điều khiển.

Bàn tay nóng hổi của đàn ông ôm chặt vòng eo thon gọn của cô gái, ép chặt cả ngực, bá đạo hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Cũng qua bao lâu, Thẩm Đường chỉ khi Cố Thịnh thả , cô suýt nữa ngã xuống đất, hôn đến mức chân mềm nhũn, nếu nhanh tay lẹ mắt ôm cô thì Thẩm Đường cảm thấy lẽ sẽ cảm thấy mất mặt mà về thẳng nhà.

cho dù ngã xuống đất thì Thẩm Đường vẫn cảm thấy chút mặt mũi nào, nhất là khi thẳng đôi mắt tràn đầy ý của Cố Thịnh, Thẩm Đường nhịn mà hung dữ trừng mắt kẻ đầu têu nào đó.

Mềm chân là của cô hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-268.html.]

Cố Thịnh thấy ánh mắt hung hăng đầy mùi sữa của Thẩm Đường, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

Được , tất cả đều là sai.

Trách nhất thời khống chế nổi con thú trong mà hôn cô quá mạnh.

Thẩm Đường mắt Cố Thịnh thì đàn ông đang nghĩ gì, cô trừng mắt Cố Thịnh với đuôi mắt vẫn đỏ và dữ dằn : “Nấu cơm nhanh lên, nào, đeo cái tạp dề con thỏ màu hồng phấn của .”

Thẩm Đường ác ý cầm lấy chiếc tạp dề con thỏ màu hồng, cô tri kỷ mặc cho Cố Thịnh, tiện tay buộc , đó tủm tỉm ngẩng đầu lên với giọng điệu dịu dàng: “Anh Cố, em vẽ cho một bức tranh nhé?”

Sao Cố Thịnh thể thấy sự thú vị đầy ác ý của Thẩm Đường chứ, nhưng cho dù chút tâm tư của Thẩm Đường, vẫn trầm giọng : “Ừm, vẽ , em vui vẻ là , vẽ bao nhiêu bức thì cứ vẽ bấy nhiêu.”

Thẩm – học sinh giỏi – Đường thiên phú trong phương diện hội họa , mặc dù cả hai đời cô từng tiếp xúc với nghệ thuật cao cấp như hội họa, nhưng tư thế của Thẩm Đường thật sự chuyên nghiệp.

Sau một tiếng đồng hồ, thành phẩm của Thẩm Đường xuất hiện, tờ giấy trắng, một đàn ông mặc tạp đề thỏ con nổi bật giấy, đường nét sắc sảo của đàn ông giống với Cố Thịnh.

Bảy giờ, cơm tối nấu xong.

Cả bàn đều là những món mà Thẩm Đường thích ăn, bầu khí trong phòng tràn ngập mùi thơm ngọt ngào.

Theo đề nghị của Thẩm Đường, Cố Thịnh mua một chai rượu nho, hai công bằng, cả hai đều lấy cố nước tráng men, mỗi rót nửa ly rượu.

Thẩm Đường rượu nho màu đỏ ở trong cốc nước tráng men, cô càng cảm thấy vui vẻ hơn.

Cô ngước mắt lên Cố Thịnh ở bên cạnh, giơ ly lớn, chớp chớp mắt vài cái ranh mãnh một tiếng và : “Nào, chúc em sinh nhật vui vẻ.”

“Đường Đường, chúc em sinh nhật vui vẻ.” Cố Thịnh phối hợp nâng ly với cô.

Một tiếng trong vang lên, hai cái cốc chạm , hai mỉm , đó cùng uống một ngụm.

Sau đó Cố Thịnh phát hiện cho dù là rượu nho cũng là ngoại lệ với Thẩm Đường, chẳng mấy chốc, gương mặt của cô bắt đầu trở nên đỏ hồng, đôi mắt ngập nước cũng dần trở nên mê .

mà Thẩm Đường uống say vẫn nhớ đến chuyện ăn uống, cơ thể của cô nghiêng lên nghiêng xuống, nhưng vẫn cố chấp ăn món canh cá chua mà cô hằng ao ước.

Nhìn bạn gái đáng yêu đến sắp nổ tung, Cố Thịnh giúp cô gỡ xương cá, đó đút cho cô ăn.

Hai một tỉnh táo một say rượu như con ma men phối hợp với ăn ý.

“Em ăn món .”

“Không, ăn da, chỉ ăn thịt thôi.”

“Em uống canh, ăn hành.”

Sau nửa tiếng, Cố Thịnh hầu hạ Thẩm Đường ăn xong, Thẩm Đường say đến mức mơ màng, Cố Thịnh bế cô đặt xuống ghế sô pha, đó dọn dẹp bàn ăn.

Loading...