Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 304
Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:20
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các bạn học ở bên cạnh thấy cảnh tượng cũng lập tức trở nên hưng phấn, chậc chậc chậc, cái gọi là gì nhỉ, nghé con mới đẻ sợ hổ hả? Có lẽ tân sinh viên lúc khi Thẩm Đường mới nhập học, đám đàn bọn họ điên cuồng tỏ tình với cô như thế nào, nhưng Thẩm Đường đồng ý với một ai hết.
Lúc thậm chí còn từng thầm đếm lượng tỏ tình và Thẩm Đường từ chối, cả trăm đều xứng đáng với danh xưng nữ thần của Thẩm Đường.
Quả nhiên, thấy Thẩm Đường im tại chỗ nhúc nhích, mặt cô chút biểu cảm hổ là vui sướng, mà vẫn bình tĩnh như .
Thẩm Đường ngước mắt lên , cô nam sinh đang đỏ mặt ở phía nghiêm túc : “Thật xin , bạn trai .”
“Em , nhưng em để ý , chỉ cần đàn chị vẫn kết hôn thì em bằng lòng chờ chị.” Hình như nam sinh căng thẳng, khi chuyện khống chế nổi giọng như thể to sẽ thể giúp cho bình bớt căng thẳng .
“ để ý.” Đôi mày xinh của Thẩm Đường chau , cô tiếp: “Bạn trai là quân nhân, sẽ kết hôn với , phá hỏng cuộc hôn nhân của quân nhân là phạm pháp đó!”
Ôi trời, quả nhiên Thẩm Đường vẫn là Thẩm Đường, cô một chút mềm lòng nào những tỏ tình với .
Nhìn dáng vẻ thất vọng của nam sinh, Thẩm Đường cầm chặt quyển sách trong tay, đó nhấc chân rời , cô rời khỏi nơi chút do dự, khi còn thèm nam sinh thổ lộ với dù chỉ một cái.
Mọi bóng lưng rời dứt khoát của Thẩm Đường, trong lòng đều đồng loạt cảm thán: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình mà!
Còn năm cũng thả nam sinh , nhanh chóng theo Thẩm Đường.
Mọi thấy bóng dáng năm vẫn luôn ở bên cạnh Thẩm Đường nhớ tình huống .
Sau đó giật nhận , đậu xanh rau má, bên cạnh Thẩm Đường vệ sĩ .
Cảm thấy Thẩm Đường trai, càng ngày càng phong độ.
Thẩm Đường trở cuộc sống đại học chỉ trong vòng nửa tháng, bởi vì cảnh tượng đàn em tỏ tình gây ồn ào khiến Thẩm Đường trở nên nổi tiếng.
Từ đó về , nhắc tới Thẩm Đường với sự phong độ kèm.
“Này, từng về nữ thần Thẩm Đường ? Đẹp trai lắm, còn trẻ mà vệ sĩ , thích cô thể xếp mấy vòng quanh đại học Bắc Kinh của chúng đấy.”
DTV
“Quá xinh luôn, nếu thể kết bạn với đàn chị Thẩm Đường, bắt giảm thọ mười năm cũng bằng lòng!”
“ thế, đối tượng của còn là quân nhân đấy, cũng chỉ thể thầm mến trong yên lặng thôi, cái cơ thể nhỏ bé của chúng chịu nổi nắm đ.ấ.m của bạn trai .”
Các tân sinh viên vô cùng tò mò về bạn trai của Thẩm Đường, tới tận bây giờ vẫn gặp , các tân sinh viên tò mò rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào mà thể theo đuổi nữ thần Thẩm Đường.
Hu hu hu, ghen tị quá, ghen tị quá.
Khương Bính Thăng cũng về chuyện , trong lòng ông cụ lo lắng buồn , lo lắng quá nhiều cám dỗ, sợ nhất thời Thẩm Đường sẽ hoa mắt.
Cháu trai , rốt cuộc khi nào cháu mới về đây?
Nếu cháu còn về, mỗi ngày cháu dâu một đám sói chằm chằm sẽ nguy hiểm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-304.html.]
Thậm chí Khương Bính Thăng còn dùng chuyện để trêu chọc con gái Khương Linh Chi hai câu, nhưng Khương Linh Chi thấy chuyện thì thể bình tĩnh .
Con dâu suýt nữa cạy góc tường, thể chứ?
Khương Linh Chi lập tức gọi điện cho Cố Thịnh, đáng tiếc, Cố Thịnh hiện ở trong quân khu nên cũng thể nhận điện thoại của Khương Linh Chi của , nếu vợ của khác nhớ thương, chắc chắn Cố Thịnh thể bình tĩnh .
Đã là đối tượng của , ở địa bàn của mà mấy tên chó còn dám duỗi tay ?
Đến khi Cố Thịnh xong nhiệm vụ trở về, khi gọi điện về nhà Khương Linh Chi báo cáo , Cố Thịnh lập tức bình tĩnh .
“Mẹ, Thẩm Đường khác tỏ tình ạ?” Cố Thịnh nheo mắt , trong mắt xuất hiện sự âm trầm.
“Ồ, chuyện xảy nửa tháng , con xem con quá bận hả, bận rộn đến mức đến thời gian quan tâm bạn gái cũng hả? Con bận bao lâu , thấy con nên dành chút thời gian trở về một chuyến , dù thế nào nữa thì cũng để ý Thẩm Đường , nhất nên kéo về nhà thôi!”
“Con trai, Đường Đường đủ hai mươi tuổi , chuyện kết hôn nên đưa danh sách những chuyện quan trọng.” Khương Linh Chi nhắc nhở.
Nghe thấy , Cố Thịnh im lặng mấy giây, đó trầm thấp đáp đúng một chữ: “Vâng.”
“Ồ, con để ý chuyện đấy, khi nào con mới thời gian rảnh để về?” Khương LInh Chi thấy Cố Thịnh đáp thì bật , bà tiếp tục hỏi.
“Mấy ngày nữa con sẽ trở về một chuyến.” Cố Thịnh đáp .
“Vậy , khi nào con về thì hẵng .” Khương Linh Chi xong để một câu: “Vậy cúp đây.” Sau đó lập tức cúp điện thoại.
Cố Thịnh tiếng tút tút tút trong điện thoại, qua mấy giây mới đặt ống xuống.
Buổi trưa, khi Cố Thịnh và Tô Chấn Hưng đến nhà ăn, Tô Chấn Hưng phát hiện Cố Thịnh vẻ đang lo lắng, nhiều Cố Thịnh, cuối cùng nhịn mà .
“Cố Thịnh, ? Có chuyện gì ?”
“Ừm, chút việc.” Cố Thịnh thản nhiên đáp một câu.
Thấy dáng vẻ mất tập trung của Cố Thịnh, Tô Chấn Hưng còn tưởng rằng Cố Thịnh đang lo lắng cho nhiệm vụ , vì an ủi: “Cố Thịnh, đừng quá lo lắng gì, chúng thể trở về với đầy đủ chân tay là lắm , chuyện thương là điều thể tránh khỏi, chúng đều cảm thấy lo lắng cho lão Thiết, nhưng bác sĩ cũng , vết thương sẽ từ từ lành , khi bình phục thì thể trở về quân khu, đừng quá lo lắng.”
“Ừm, lão Thiết ? , ngày mai tới bệnh viện thăm lão Thiết .” Cố Thịnh .
“Hả? , cùng ?” Tô Chấn Hưng ngạc nhiên.
“Có lẽ ngày mai rảnh .” Cố Thịnh .
“Không rảnh? Cậu chuyện gì, báo cáo nhiệm vụ nộp mà, mấy ngày nữa lẽ sẽ nhiệm vụ, thể chuyện gì chứ?”
“ xin nghỉ để về Bắc Kinh một chuyến.”
“Sao đột nhiên về Bắc Kinh thế?” Vừa buột miệng , Tô Chấn Hưng đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
À, đúng , Cố Thịnh còn là cẩu độc nữa , đối tượng, và đối tượng của đang ở Bắc Kinh!