Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 322

Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:50
Lượt xem: 109

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cầm thú, bây giờ cái cơ thể nhỏ bé của cô chỗ nào cũng cảm thấy đau, lớp quần áo nơi cũng là dấu vết do đàn ông để , cũng may bây giờ là mùa đông nên thể mặc nhiều quần áo, nếu là mùa hè, cô mặc kín mít sẽ khiến coi là đồ đần ?

Cố Thịnh véo ngoan ngoãn đón nhận, Cố Thịnh cảm thấy cũng khó khăn mà, mãi mới kết hôn, mới ăn một bữa nhịn, , mặc dù đôi khi nếm thử một chút, nhưng mùi vị đương nhiên sẽ kém.

Hôm qua cuối cùng cơ thể của vợ sạch sẽ, còn thể tiếp tục bạc đãi , đương nhiên là , hơn nữa hôm nay , chẳng lẽ tối hôm qua thể để ăn một bữa no nê ?

Không khi nào mới thể về để gặp vợ, dù theo suy đoán của Cố Thịnh thì lẽ chờ tới Tết thì mới thể về nhà.

Cố Thịnh đỡ Thẩm Đường xuống tầng, khi Thẩm Đường đẩy một cái, cô cũng cậy mạnh nữa, dù bây giờ chân cô vẫn nhũn, nhỡ ngã xuống đất ngay mặt chồng Khương Linh Chi thì , cô sẽ mất mặt ?

“Ông nội và cha ạ?” Thẩm Đường quanh phòng một lượt vẫn thấy hai ông cụ, cô hỏi.

“Sáng sớm cha con vội vàng ngoài , còn ông nội thì ngoài chạy bộ buổi sáng, lẽ sắp trở về .”

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo lập tức xuất hiện, Khương Linh Chi dứt lời, bóng dáng ông cụ xuất hiện ở bên ngoài.

Hiển nhiên ông cụ cũng cuộc đối thoại của Thẩm Đường và Khương Linh Chi, ông cụ ha ha : “Đường Đường dậy , ngủ thêm một lúc nữa ? Con gái ngủ nướng cũng là chuyện bình thường mà.”

“Ông nội, ông đúng đó ạ.” Thẩm Đường mềm mại nũng.

trong lòng cô đang thầm phàn nàn: Có tên sói Cố Thịnh ở bên cạnh, cô nào dám ngủ nướng chứ, chỉ sợ sẽ tên đàn ông cún ăn sạch mất.

Sau khi cả nhà ăn sáng, Cố Thịnh và Thẩm Đường lập tức ngoài, còn Khương Linh Chi và ông cụ thì ý định tiễn Cố Thịnh, lúc Cố Thịnh đều tự một , bây giờ vợ càng cần bọn họ tiễn.

DTV

Đến nhà ga, Thẩm Đường cảm thấy nỡ một chút nào, khi tiễn Cố Thịnh lên xe lửa, Thẩm Đường lập tức nở nụ vô lo vô nghĩ.

Ngồi ngay bên cạnh cửa sổ, Cố Thịnh dáng vẻ hớn hở của Thẩm Đường, cảm thấy đau lòng.

Sao cứ cảm thấy hình như Thẩm Đường nóng lòng tiễn thì ?

Chắc là ảo giác , thường khi kết hôn sẽ như mật trộn với dầu ? , chắc chắn là ảo giác của , vợ của chắc chắn cảm thấy nỡ, lẽ là do cô tự vẻ kiên cường, đợi khi rời chắc chắn sẽ rơi nước mắt...

Nghĩ đến chuyện Thẩm Đường nỡ rời xa , đầu sẽ lén trốn trong chăn thầm, Cố Thịnh lập tức cảm thấy vô cùng đau lòng.

Hai trò chuyện thêm vài phút, theo tiếng xình xịch xình xịch của xe lửa, Thẩm Đường vui sướng vẫy tay tiễn Cố Thịnh .

Đến khi chiếc xe lửa màu xanh da trời rời , cuối cùng Thẩm Đường cũng thể thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng , Thẩm Đường cảm thấy nếu Cố Thịnh còn ở thì lẽ cô sẽ suy thận mất, chính là kiểu thể cứu nữa.

Từ nhà ga về nhà, Thẩm Đường về phòng dọn dẹp đồ đạc để chuẩn buổi chiều đến trường học.

Sau khi trở trường học, Thẩm Đại bắt đầu bận rộn nhưng qua hai ngày, Thẩm Đường đột nhiên nhớ một chuyện.

“Hệ thống, hệ thống, mau đây.” Thẩm Đường tắm xong, cô chạy từ phòng tắm ngoài với đôi chân trần, đặt m.ô.n.g xuống cạnh giường bắt đầu căng thẳng gọi hệ thống.

“Có chuyện gì, chuyện gì mà gấp gáp

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-322.html.]

“Hệ thống, thuốc tránh thai khẩn cấp ?”

“Đó là cái gì ?” Hệ thống ngẩn một lúc mới tỉnh táo , nó : “Ký chủ, thể suy nghĩ kỹ một chút , một hệ thống trong sáng như thể thứ như thuốc tránh thai chứ.”

“Không ? Hệ thống như , xem đường đường là một hệ thống, một thứ căn bản như chứ?”

“Ha, thật xin , khiến cô thất vọng .” Hệ thống vô cảm đáp , hệ thống bình tĩnh đối mặt với lời phàn nàn của ký chủ .

Còn nữa, mặc dù nó là hệ thống, nhưng gần đây nó cố gắng để học hỏi tri thức của con .

Ví dụ như: “Ký chủ, cô đừng bắt nạt hiểu, thuốc tránh thai của con các cô chỉ dùng trong vòng xx giờ, chắc chắn cô bỏ lỡ thời gian .”

“Ừm, mà.” Thẩm Đường bình tĩnh đáp một câu, đó cô tiếp tục nó: “ chỉ chỗ của thuốc tránh thai thôi.”

Trong lòng hệ thống chút gợn sóng nào, nhạo một tiếng, ký chủ coi nó là cái túi thần kỳ , cái gì cũng ?

“Cậu thật sự hả?” Thẩm Đường thử hỏi một câu.

“Không .”

“Vậy xong .”

“Ký chủ, khi cô thoải mái nghĩ tới chuyện , bây giờ hối hận hả?” Hệ thống phàn nàn.

Xây dựng sự vui vẻ nỗi thống khổ của khác, đây là tuyệt chiêu mà hệ thống học từ Thẩm Đường.

Thẩm Đường miễn cưỡng lườm hệ thống một cái, cô bình tĩnh : “Không hối hận, dù lúc đó thật sự thoải mái.”

Hệ thống:...

Quả nhiên da mặt của em bé hệ thống là nó thể sánh bằng Thẩm Đường .

Nó vẫn là một em bé mà thôi, dám lái xe ngay mặt nó, thật sự là điên mất .

Hệ thống liếc mắt , !

Thẩm Đường để ý tới hệ thống nữa, trong lòng cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện .

Mặc dù đời là một cẩu độc , nhưng cô cũng từng về một phương diện nào đó, Thẩm Đường nhớ hình như đời từng ai đó , ba ngày và bốn ngày “họ hàng” tới là kỳ an , đêm hôm đó cô và Cố Thịnh là bốn ngày, chắc cũng tính là kỳ an đúng ?

Hơn nữa, đầu tiên trong hôm đó cũng cái , đó thì cũng , nhưng lẽ sẽ may mắn đến mức một trúng thưởng, đúng ?

Thẩm Đường tự an ủi , đó cô cũng quên mất chuyện .

Ngày tháng yên lặng trôi qua, quả nhiên Cố Thịnh hơn một tháng mà vẫn thời gian để về, đến chuyện trở về, đến thời gian gọi điện thoại cũng chỉ rải rác vài , đôi khi mười ngày tin tức là điều bình thường.

Kỳ nghỉ đông bắt đầu, Thẩm Đường gọi điện về quê, cô phiền đòi hỏi hơn nửa tiếng đồng hồ thì mới thể khiến cha đồng ý đến Bắc Kinh ăn tết.

Loading...