Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:42:13
Lượt xem: 297
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:42:13
Lượt xem: 297
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Mẹ, đến những cái nữa, con mua cho vài thứ , nào tới đây, chúng nhà thôi ạ.”
Ngô Thuý Bình túi lớn túi nhỏ trong tay con gái thì vội vàng giơ tay nhận lấy, khi nhận thấy trọng lượng của những túi đồ , Ngô Thuý Bình ngẩng đầu con gái: “Đường Đường, con mua cái gì ? Sao nặng thế?”
“Không gì ạ, con mua cho và cha con vài thứ thôi ạ, , chúng nhà .”
Hai con nhà, khi thấy những món đồ Thẩm Đường lấy , Ngô Thuý Bình trợn mắt há mồm.
Đường đỏ, đào giòn, còn hai tấm vải, thứ khiến Ngô Thuý Bình trố mắt chính là một cái giò heo lớn Thẩm Đường lấy cuối cùng, cái giò heo qua cũng nhẹ, bởi nó là cả một cái chân heo mà.
“Đường Đường... cái ... những cái đều là con mua hả?”
"Vâng ạ, giò heo là con cố ý tìm quen mua nên giá cả rẻ hơn thị trường nhiều, một tảng thịt thể thịt phơi khô, phơi xong cứ để trong nhà, lúc ăn thịt thì cứ lấy một chút ạ.”
Vừa nghĩ đến thịt phơi khô hấp, trong đầu Thẩm Đường khỏi hiện lên hình ảnh những miếng thịt khô nửa nạc nửa mỡ cắt thành lát mỏng, khi hấp sẽ óng ánh.
A a a, ăn thật đấy.
“Con lấy ở nhiều tiền như chứ?” Ngô Thuý Bình hỏi.
“Mẹ, quên , năm nào và con đều lén cho con tiền tiêu vặt, hơn nữa con thi hạng nhất cả lớp thì cũng nên ăn mừng, đúng chứ?”
DTV
“Cái gì? Con thi hạng nhất ? Trời ơi, , con gái tiền đồ, nhưng mà Đường Đường , con cứ để tiền cho bản dùng thôi, và cha con ở nhà ăn cái gì mà chứ? Con đó!”
“Được mà , con là đang hiếu thảo với hai ?” Thẩm Đường nũng.
Đến chiều tối, Thẩm Đại Chí từ ngoài đồng về, khi thấy bếp lò trong bếp đặt một cái chân heo lớn, ông sửng sốt mất một lúc, đó là con gái mang về thì chỉ lẩm bẩm vài câu bảo Thẩm Đường đừng dùng tiền linh tinh, hai già bọn họ ở nhà thiếu ăn.
Sau khi ăn cơm tối xong, Ngô Thuý Bình kéo Thẩm Đường ngoài tản bộ/
Sau đó, một cảnh tượng cứ lặp lặp trong làng.
“Ôi, Tiểu Dương, ăn cơm tối ?”
“À, cháu ăn , thím Ngô ăn ạ?”
“Ăn ăn , ha ha, đây là Đường Đường nhà thím về nên ăn sớm một chút thôi, đúng , Đường Đường nhà thím thi hạng nhất cả lớp đó.”
“Ôi, Đường Đường lợi hại quá.”
“Ha ha ha, , cũng chỉ thôi.” Tuy Ngô Thuý Bình đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn vô cùng khiêm tốn.
“Đường Đường nhà thím hiểu chuyện quá, giống với tên nhóc thúi nhà cháu, ngày nào cũng chỉ chạy khắp nơi chơi, học tập thì dốt nát.”
“Xem cháu kìa, đứa nhỏ lớn lên là sẽ ngoan hơn thôi.”
Ngôi Thuý Bình kéo Thẩm Đường dạo quanh thôn một vòng, hầu như nhà nào trong thôn đều bỏ qua.
Khoe khoang đủ , lúc , Ngô Thuý Bình mới kéo Thẩm Đường về nhà, quả thật là rạng rỡ cả một đường.
Ngay khi cho là kết thúc thì đến Thẩm Đại Chí, đó trong thôn Thẩm Đại Chí ép khoe thêm một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-46.html.]
Thẩm Đường đầu lớp thật sự học giỏi mà, điều khiến trong thôn đều thầm ghen tị Ngô Thuý Bình và Thẩm Đại Chí thể sinh một cô con gái giỏi.
Nhìn con gái nhà , hiểu chuyện, ngoan ngoãn, học giỏi, còn hiếu thảo, con gái như ai mà ghen tị cho chứ.
Nhà họ Tống trong thôn.
Mẹ Tống chuyện , bà trộm phòng Tống Khôn thở dài một tiếng.
Người thường , sinh con gái là nợ từ kiếp , Tống Khôn cũng là một miếng thịt rơi từ bà , nhiều năm như , chẳng lẽ Tống hiểu suy nghĩ của Tống Khôn ?
Cho dù Tống Khôn che giấu, nhưng Tống vẫn thể , Tống Khôn thích cô nhóc nhà họ Thẩm .
hai vốn hợp với , chênh lệch tuổi tác nhiều thì cũng quan trọng, nhưng con gái nhà như , thể gả cửa nhà họ Tống bọn họ để kế chứ?
Chỉ thể , với một việc, thật sự là hữu duyên vô phận mà thôi.
Trong phòng, Tống Khôn hút thuốc, trong bóng , đôi mắt chớp chớp, chỉ cảm thấy điếu t.h.u.ố.c lá thật sự càng đắng càng khổ.
————
“Đường Đường, nhanh lên con, con dọn đồ xong ? Chúng lên đường .”
Giọng của Ngô Thuý Bình vang lên trong sân.
Thẩm Đường mở cửa khỏi nhà, hôm nay, Thẩm Đường tết hai b.í.m tóc, mặc một cái áo màu lam và quần dài đen, thoạt chỉ cảm thấy xinh .
Chỉ thể vẻ ngoài của cô , cho dù khoác bao tải lên cũng mắt.
Hôm nay, một nhà bọn họ về nhà ngoại với Ngô Thuý Bình, sáng sớm Ngô Thuý Bình bắt đầu chuẩn đồ đạc, bà cắt một phần chân heo mà hôm qua Thẩm Đường mang về để chuẩn mang về nhà đẻ, như sẽ cho thêm thể diện.
Hơn nữa, Ngô Thuý Bình còn chuẩn thêm mười lăm quả trứng gà, năm cân gạo.
“Mẹ, ?” Thẩm Đường xoay một vòng, cô đưa tay lên cầm lấy mìm tóc của và nũng nịu hỏi.
“Đẹp, , con gái mặc cái gì cũng .” Ngô Thuý Bình tủm tỉm trả lời một câu.
“Hì hì, cũng xinh .” Thẩm Đường chạy tới cạnh ngọt giọng .
“Nói đùa, già , còn xinh dễ gì nữa.”
“Mẹ con là , xinh nhất, tin thì cứ hỏi cha , cha, con ?”
Ánh mắt của hai con đều sang Thẩm Đại Chí, ông chất phác một tiếng hắng giọng : “Đẹp, cả hai con đều .”
“Được , thôi.” Trong lòng Ngô Thuý Bình vui sướng, bà hài lòng kéo con gái cửa.
Thẩm Đường giơ tay xách đồ, nhưng vươn tay thì Ngô Thuý Bình kéo .
“Cứ để cha con xách, cha con cầm thì vẫn còn ở đây, Đường Đường, con đừng cầm, nếu một lúc nữa sẽ đau tay đấy.”
“ đúng đúng, cha cầm.”
Hai ông bà già nỡ để con gái việc, con gái là sách, đôi bàn tay chỉ để sách chữ, những việc khiến da trở nên thô ráp thể chứ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.