Giá bán món mặn là hai tinh hạch cấp ba một cân, món chay là hai tinh hạch cấp hai một cân.
Tầng hai cũng đổi nhiều, từ bốn bộ bàn ghế tăng lên thành tám bộ.
Diện tích tổng thể của tiệm lẩu mở rộng ít, Giang Từ giữa sảnh lớn mà gần như quên mất dáng vẻ chỉ hai chiếc bàn gỗ khi cô mới đến.
Hậu viện và phòng ở nâng cấp cùng lúc, hiện tại vẫn cần chờ thêm một lát. Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên vội nên gọi cơm và ăn ngay tại sảnh.
Vừa ăn, Giang Từ giới thiệu cho Tống Cẩn Xuyên về hai dịch vụ mới của tiệm.
Tống Cẩn Xuyên ghi nhớ quy trình đại khái gật đầu: “Được, .”
Ăn cơm xong, hai đợi thêm một tiếng nữa thì hậu viện mới nâng cấp .
Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên đến nơi từng là cửa phòng của cô, vặn tay nắm cửa, một sân đơn giản mà sạch sẽ liền hiện mắt.
Phòng ở của họ hợp nhất với sân, bao gồm cả nhà kho chứa đồ lặt vặt cũng dời tới đây. Khoảng sân rộng, phần lớn đất trống đều khai khẩn để gieo trồng, ngoài chỉ một cây đại thụ thẳng tắp giữa sân.
Hậu viện vài phòng, Giang Từ chọn một gian, Tống Cẩn Xuyên liền chọn gian ngay cạnh cô.
Bây giờ các phòng đều nhà vệ sinh riêng, diện tích cũng lớn hơn phòng cũ gần một nửa. Cửa sổ phòng Giang Từ thể bộ sân, những cành cây rủ xuống sẽ khẽ bay qua cửa sổ mỗi khi gió thổi, Giang Từ cực kỳ thích thiết kế nhỏ .
Giang Từ cũng dời Hôi Hôi đến phòng . Vì cái ổ và ba quả trứng khá nặng nên Tống Cẩn Xuyên giúp cô bế cả nhà Hôi Hôi trong.
Hôi Hôi thích nghi với nhà mới nhanh, nó khỏi ổ một vòng yên tâm bò về ổ của .
“Anh xem !” Giang Từ vô tình liếc qua, kinh ngạc kéo tay áo Tống Cẩn Xuyên.
Tống Cẩn Xuyên theo hướng cô chỉ, thấy một trong ba quả trứng trong ổ của Hôi Hôi nứt một kẽ hở.
“Có nó sắp nở ? Em nên chuẩn gì bây giờ?” Giọng Giang Từ đầy căng thẳng.
Tống Cẩn Xuyên cũng là đầu đối mặt với tình huống . Trước đây luôn ở trong quân đội, đến động vật nhỏ còn từng nuôi, huống chi là đỡ đẻ. Anh chỉ thể vắt óc từ vốn kiến thức sinh sản cằn cỗi của một câu: “Có nên đun nước nóng ?”
“Đun nước nóng?!” Giang Từ hoảng hốt . “Đây là nuôi chứ để ăn nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-106.html.]
Tống Cẩn Xuyên bật vẻ mặt của cô: “Ý .”
“Chủ tiệm cần lo lắng, cũng cần tham gia quá trình ấp trứng, cứ giao bộ cho biến dị thú là .” Giọng của hệ thống vang lên đúng lúc, Giang Từ lúc mới yên lòng.
Nhân lúc trời còn sớm, Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên chuẩn bếp kho một nồi đồ ăn, ngâm qua đêm là ngày mai thể bày bán .
Cô mở cửa hàng hệ thống, đổi những thứ cần thiết, đều chọn những món kho mà ăn nhất.
Tống Cẩn Xuyên dùng vòi nước đổ đầy thùng sắt lớn, vặn công tắc, thùng sắt liền bắt đầu tự động đun nóng.
Đợi nước sôi, Giang Từ cho gói gia vị chuẩn sẵn nồi. Nước trong vắt lập tức trở nên đục ngầu, và theo đó là một mùi hương đậm đà.
Ngay cả Giang Từ, ngày nào cũng ăn đủ món ngon, cũng hương vị quyến rũ đến suýt chảy nước miếng.
Mùi thơm đậm đà của thịt cứ thế xộc thẳng mũi, còn thơm hơn tất cả những món kho mà Giang Từ từng ăn.
Chiếc máy nấu đồ kho chế độ hẹn giờ và bán tự động, bên trong mấy chiếc rổ inox thể tự động nâng lên hạ xuống, dùng để phân loại những món mặn, món chay, những món cần hầm lâu và những món chỉ cần nấu nhanh.
Sau khi cài đặt thời gian, máy sẽ tự động phân loại và hầm nấu, nấu xong còn ngâm trong nước dùng để thấm đẫm hương vị.""
""Sơ chế xong nguyên liệu cho nồi, hẹn giờ đấy, Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên mới ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
Trời còn sáng, bác Hồ và đồng đội thu dọn đồ đạc, rời khỏi căn cứ.
Chuyến nhiệm vụ kéo dài gần một tháng, may mắn là họ tìm thấy và tiêu diệt gọn một ổ dị thú cấp bốn, thu về ít tinh hạch cùng da lông, xương cốt của chúng.
Sau gần một tháng trời ăn gió sương, ngày nào cũng nuốt dung dịch dinh dưỡng đến phát ngán, cả đội quyết đến tiệm lẩu đánh chén một bữa trò.
Dọc đường , rôm rả bàn tán xem nên gọi món gì. Ai nấy đều tơ tưởng đến những đĩa thịt đầy đặn ở tiệm lẩu, tươi ngon dày miếng, khiến cảm nhận sự sung sướng khi ăn thịt thỏa thích.
Chẳng mấy chốc, cả nhóm đến khu vực tiệm lẩu. Vì đến sớm nên lúc vẫn còn khá vắng . Từ xa, họ trông thấy ánh đèn vàng ấm áp hắt từ trong quán, tựa như một ngọn đèn chỉ đường, chỉ cần thôi cũng thấy lòng vui vẻ.
Vừa thêm vài bước, họ bỗng ngửi thấy một mùi thơm nồng đậm của nước tương và thịt quyện , một mùi hương mà đây họ từng ngửi thấy ở tiệm lẩu.
"