Cô thức dậy, Tống Cẩn Xuyên thấy động tĩnh và cũng bước khỏi phòng. “Sao ?”
Giang Từ kể chuyện ngày mai đến thành phố M. Tống Cẩn Xuyên hỏi nhiều, chỉ khoác một chiếc áo bắt tay giúp cô thu dọn đồ đạc, đó cũng tự sắp xếp hành lý của .
Lần , Giang Từ nhét ít đồ ăn gian, hệ thống còn chuẩn cho cô lều trại tạm trú. Xem chuyến chỉ kéo dài một ngày, mấy hôm cô vắng, quán hoạt động bình thường .
Lòng trĩu nặng tâm sự, Giang Từ gần như thức trắng đêm. Sáng hôm tỉnh dậy, hai quầng thâm to đùng hiện rõ mặt cô.
Các nhân viên vẫn đến từ sớm. Giang Từ báo cho họ sắp xa, đồng thời cũng rằng cô thể theo dõi chuyện xảy trong quán từ xa. Dù thì mới chung bao lâu, Giang Từ vẫn chút đề phòng.
“Mấy ngày tới chị sẽ dán thông báo, quán sẽ tạm ngưng bán nước khoáng, còn vẫn kinh doanh bình thường. Về phần cơm nước, phiền tự dùng nguyên liệu trong bếp để nấu nhé,” Giang Từ kiên nhẫn dặn dò. “Đây là chìa khóa cửa chính của quán, mỗi ngày mở cửa đóng cửa giao cho em.”
Giang Từ đưa chìa khóa cho Mao Thiến Thiến, vì cô để ý thấy sự chững chạc và nhanh nhẹn của cô gái trong hai ngày qua.
“Vâng ạ, bà chủ yên tâm, chúng nhất định sẽ trông coi quán lẩu cẩn thận.” Mao Thiến Thiến nắm chặt chìa khóa, quả quyết cam đoan.
Những khác cũng nhao nhao gật đầu hưởng ứng.
Thật trong lòng họ chút phấn khích, ngờ mới bao lâu mà bà chủ yên tâm giao cả một cửa tiệm lớn thế cho họ. Họ tự động bỏ qua lời Giang Từ thể giám sát từ xa, chỉ cảm thấy đây là sự tin tưởng mà cô dành cho .
Sau khi dặn dò xong xuôi việc, Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên mới cùng lên xe máy điện rời khỏi quán lẩu.
Vừa rời bao lâu, Giang Từ liền thử chức năng xem từ xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-114.html.]
Cô mở phần mềm giám sát của quán lẩu, một góc từ cao bao quát bộ cửa tiệm liền hiện . Cô thể thấy đám đang xếp hàng bên ngoài và cả tòa nhà của quán. Nhìn xuyên qua cửa sổ, cô còn thấy một vài cảnh tượng bên trong.
“Góc lệch ? Làm thế nào để xem bên trong nhỉ?” Giang Từ thắc mắc, thử nhấn màn hình ảo mặt. Màn hình gợn lên những đường vân như sóng nước, nhưng hình ảnh thì hề đổi.
“Ký chủ hãy kỹ, bên cạnh một quả cầu nhỏ di động, thể dùng để điều khiển góc .” Nghe hệ thống giải thích, Giang Từ đặt ngón tay lên quả cầu nhỏ đẩy về phía . Quả nhiên, góc video cũng bắt đầu di chuyển theo, thẳng từ bên ngoài trong nhà.
Góc giống như trong game khiến Giang Từ cảm thấy thú vị. Cô thể di chuyển để bao quát bộ quán lẩu và khu vực xung quanh. Giang Từ thử kéo góc xa nhất, phát hiện phạm vi cũng chỉ giới hạn trong quán lẩu, xa nhất là đến nhà kho.
Việc kinh doanh trong quán vẫn tấp nập như cũ, đều bận rộn với công việc của ở từng vị trí, hề lơ là. Giang Từ cảm thấy an lòng.
Thấy quán lẩu vẫn hoạt động bình thường, cô yên tâm tắt màn hình .
Càng đến gần thành phố M, Giang Từ càng nhận thấy các tòa nhà và đường sá xung quanh trở nên đổ nát hơn, như thể ai đó cố tình phá hoại.
“Cách thức phá hoại kỳ lạ, giống dị năng của con , giống năng lực của dị thú hoặc tang thi.” Tống Cẩn Xuyên nghi hoặc lên tiếng. Anh sống ở thời mạt thế nhiều năm, dị năng giả gặp qua kể xiết, đáng lẽ quen thuộc với các loại dị năng, nhưng cảnh tượng mắt khiến cảm thấy xa lạ.
Đã là năm thứ mười của mạt thế , nếu dị năng mới xuất hiện thì đáng lẽ nó xuất hiện từ lâu mới .
Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên theo những dấu vết về hướng thành phố M, đường còn thấy ít xác của , dị thú và cả tang thi.
Xem chúng chỉ tấn công con , mà còn tấn công phân biệt các loài khác.
Khi Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên đến địa điểm nhiệm vụ hiển thị bản đồ thì hơn một giờ chiều.
"