Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-08-18 07:46:11
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

""Từ góc của Giang Từ, cô còn thể thấy một gã đàn ông bộ dạng vô cùng bỉ ổi đang nhân lúc hỗn loạn mà đưa tay về phía n.g.ự.c phụ nữ. lúc , mặt bọn chúng đột nhiên trồi lên những mũi gai đất sắc nhọn.

Bàn tay của gã đàn ông lập tức xiên thủng. Cơn đau ập đến khiến gã ôm lấy tay mà hét lên một tiếng thất thanh.

“Kẻ nào?!” Đồng bọn của gã hoảng hốt quanh, trông chúng cũng chỉ là hạng chuyên bắt nạt kẻ yếu.

“Các đang gì thế?” Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên bước từ bức tường.

“Chúng ... chúng đang bắt trộm.” Gã đàn ông lắp bắp. Thấy Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên, bọn chúng dám thật, vội vàng bịa chuyện: “Bọn họ trộm vật tư của chúng .”

“Hắn dối!” Lúc , bé trai vẫn luôn đất gắng gượng chống dậy, tức giận hét lên: “Bọn họ cướp vật tư của chúng , chỉ vì thấy chúng dễ bắt nạt thôi!”

Thấy sự việc bại lộ, mấy gã tìm cách đối phó lẳng lặng lùi về , định nhân cơ hội bỏ trốn.

Thực , bọn chúng cũng chỉ là những sống sót bình thường mạt thế. Lần ngoài chẳng mang theo chút vật tư nào, từ hôm qua đến giờ đói meo cả ngày. Tình cờ thấy hai con lẻ nên mới nảy sinh lòng .

Ngay lúc mấy kẻ đó định bỏ chạy, một luồng nóng rực đột nhiên bao vây lấy chúng. Cả bọn cúi đầu , kinh hãi phát hiện xung quanh một vòng lửa vây kín.

Mấy tức khắc mặt mày trắng bệch, dám nhúc nhích.

Giang Từ tới đỡ phụ nữ và bé trai dậy. Vết thương ngoài da họ trông khá đáng sợ, khắp nơi đều là những mảng bầm tím.

Người phụ nữ cố sức dấu tay với Giang Từ, bé trai liền phiên dịch: “Cảm ơn cô.”

Giang Từ lắc đầu: “Không gì, thôi, chúng về .”

“Còn bọn họ thì ạ?” Cậu bé những kẻ đang nhốt với ánh mắt căm hận.

“Cứ để chúng ở đây , đỡ cho chúng ngoài hại .” Giang Từ , “ mà, cháu cũng thể chọn đánh cho chúng một trận để xả giận .”

Giang Từ liếc Hôi Hôi và Tống Cẩn Xuyên, đối phương liền lập tức thu vòng lửa , bằng những sợi dây thừng bằng đất còn rắn chắc hơn.

Nói xong, cô cùng Tống Cẩn Xuyên và Hôi Hôi về phía nhà xưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-118.html.]

Rất nhanh đó, phía lưng họ vọng tới những tiếng kêu rên và van xin thảm thiết.

Khi đến gần nhà xưởng, Tống Cẩn Xuyên cảm nhận thở của dị năng giả, cấp bậc cũng hề thấp.

Chẳng bao lâu, Giang Từ thấy một đàn ông cao lớn vạm vỡ bước từ nhà xưởng, vẻ mặt vô cùng kích động. Vừa đến gần, đ.ấ.m một cú vai Tống Cẩn Xuyên.

“Thằng nhóc ! Mày c.h.ế.t !”

Giang Từ bất giác “hít” một lạnh, thầm nghĩ cú đ.ấ.m mà giáng lên thì chắc đo ván tại chỗ.

“Mày thế? Lúc tao gặp trong đội mày, đứa nào đứa nấy lóc thảm thiết. Mày còn sống báo cho họ ?” Người đàn ông to, vẻ thật lòng vui mừng vì Tống Cẩn Xuyên vẫn bình an. Nhìn qua cũng quan hệ hai họ .

“Chuyện dài lắm, nhưng họ đều tin .” Trên mặt Tống Cẩn Xuyên cũng hiếm khi nở nụ .

“Còn vị là... thương của ?” Sau một hồi hàn huyên, ánh mắt của đàn ông cuối cùng cũng dừng Giang Từ.

“Chào , là chủ một tiệm lẩu. Hiện tại Tống Cẩn Xuyên đang việc cho .” Giang Từ mỉm . Sau một thời gian dài kinh doanh tiệm lẩu trong thời mạt thế, cô còn là mắc chứng sợ xã hội như nữa, việc chào hỏi lạ bây giờ dễ như trở bàn tay.

Người đàn ông cũng đưa tay bắt tay Giang Từ. Tiệm lẩu qua, dạo nổi như cồn, ngờ bà chủ là một cô gái trẻ trung xinh như .

“Giang Từ cũng là ân nhân cứu mạng của . Giờ còn ở tiểu đội Liệp Báo nữa. Sau đến tiệm lẩu, mời ăn.” Tống Cẩn Xuyên thêm.

Sau vài câu chuyện phiếm, dù cho đàn ông ngơ ngác đến , trong bụng bao nhiêu thắc mắc, cả hai vẫn quyết định nhà xưởng . Dù vẫn còn nhiều sống sót đang chờ họ cứu giúp.

Trời sắp tối , vẫn nên thành nhiệm vụ .

Nghe họ nhà xưởng, đàn ông vội gạt hết câu hỏi trong đầu và dẫn đường ở phía . Anh cũng đến đây để cứu viện. Nhắc đến tình hình bên trong nhà xưởng, sắc mặt trở nên nặng nề, vẻ mấy lạc quan.

“Hôm nay mười một c.h.ế.t , thương quá nặng, thuốc men mang theo cũng cứu . Lũ khốn nạn đó tay quá tàn nhẫn.” Anh lắc đầu, giọng điệu chút trĩu nặng. “Lúc chúng tới, còn ghé qua căn cứ tấn công xem thử. Thi thể của vài sống sót đến da cũng còn, những t.h.i t.h.ể còn vẹn. Chẳng là tổ chức nào mà độc ác đến thế. Tất cả đều là con , cần đến mức tuyệt tình ?”

Khi trong căn cứ, khí ở đây càng thêm u ám. Hầu hết đều sàn nhà, vẻ mặt xám xịt, suy sụp. Vết thương họ xử lý qua loa nhưng trông vẫn nghiêm trọng.

"

Loading...