Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-08-19 03:40:56
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tư Tư, con vất vả ,” dì Mạc Vân xoa đầu con gái. “ con cần vất vả như nữa . Mẹ đang việc ở tiệm lẩu của cô chủ Giang . Ở tiệm bao cả bữa trưa và bữa tối, đồ ăn ngon lắm, mỗi tháng còn điểm tích lũy. Cô chủ Giang điểm đó thể dùng để đổi vật tư, bảo vật tư gì cũng .”

Nghe , Mạc Tư Tư kinh ngạc thấy đau lòng. Trước đây vì cô mà chịu những tổn thương thể cứu vãn, bây giờ còn ngoài việc.

“Có mệt ? Có an ? Là chị Thiến Thiến giới thiệu đến đó ?” Mạc Tư Tư cũng chẳng còn tâm trí nào sắp xếp đồ đạc, cô vội nắm lấy tay , lo lắng hỏi han.

“Là Thiến Thiến với Tiểu Tĩnh với là tiệm đang tuyển . Mẹ nghĩ dù ở nhà cũng rảnh rỗi nên thử xem, ngờ nhận thật. Cô chủ tính lắm, công việc cũng mệt, nhẹ nhàng hơn con nhiệm vụ nhiều. Tiểu Tĩnh cũng tiệm , cô chủ cho nó một chiếc xe lăn, còn sắp xếp cho nó một công việc nhẹ nhàng nữa,” dì Mạc Vân từ từ kể những chuyện trong ngày cho con gái .

“Cô chủ Giang thật quá,” Mạc Tư Tư lẩm bẩm.

Trong thời mạt thế, lâu lắm gặp bụng như , phần lớn đều chỉ lo cho bản .

, cô còn mềm lòng. Hôm nay còn thấy mấy sống sót khác tìm cô mua xe lăn. Ban đầu cô chủ Giang định bán , thấy họ kể khổ quá nên vẫn đồng ý, cuối cùng còn chỉ lấy vàng, thèm lấy tinh hạch. Cái xe lăn đó lắm, chắc tinh hạch cao cấp cũng mua nổi ,” dì Mạc Vân cảm khái .

Những lời khen ngợi tương tự cũng đang vang lên trong nhà của những sống sót khác.

Đặc biệt là mấy mua xe lăn hôm nay.

Khương Quân vội vã cầm chiếc xe lăn về nhà, lòng vô cùng háo hức.

Anh là một sống sót bình thường, nhưng vì đặc biệt chăm chỉ nên cũng tích góp ít tinh hạch để thuê một phòng đơn.

Nói là phòng đơn, nhưng thực chất chỉ là một căn nhà lớn chia thành từng ô nhỏ, thông gió, cách âm, nhưng ít nhất cũng một gian riêng tư.

Khương Quân còn một cô con gái tám tuổi tật ở chân, thể chạy nhảy như bình thường. Trong thời buổi , điều đó nguy hiểm đối với một cô bé, nên liều mạng để con gái sống trong một môi trường tương đối an .

Mẹ của Khương Tiểu Hoa qua đời khi cô bé mới hai tuổi, để hai cha con nương tựa . Vì , đối với Khương Quân, Khương Tiểu Hoa chính là mạng sống của .

Vừa về đến nơi, Khương Quân liền căn phòng lớn, đường đụng ít hàng xóm. Ai nấy đều tò mò thứ đồ bằng sắt trông khá cứng nhắc, gấp gọn gàng trong tay .""

""Có quen thấy liền tò mò hỏi đây là thứ gì, Khương Quân cũng giấu giếm, đáp rằng đó là xe lăn cho Tiểu Hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-131.html.]

“Ồ, thứ đồ hiếm lạ như tìm ở thế?” Người đó kinh ngạc hỏi.

“Là chủ tiệm lẩu Giang giúp mua đấy.” Khương Quân gì thêm, sợ nhiều sẽ bà chủ Giang vui.

Còn việc gây một trận xôn xao lớn thế nào, cũng chẳng bận tâm. Giờ đây, tâm trí của Khương Quân đều đặt hết lên cô con gái Tiểu Hoa đang ở trong phòng.

Cửa phòng và tường nhà của Khương Quân đều đặc biệt, còn thêm cả khóa , chính là để đề phòng những kẻ ý đồ .

Anh mở khóa, Khương Tiểu Hoa trong phòng lập tức vui mừng ngẩng đầu lên: “Ba! Ba về ạ.”

Vẻ mặt nghiêm nghị của Khương Quân tức khắc giãn thành một nụ tươi. “Ba về đây. Hôm nay ở nhà luyện chữ con?”

Nếu là thời bình, Tiểu Hoa đến tuổi học tiểu học. bây giờ trường lớp, Khương Quân đành tự dạy con gái chữ, còn dặn cô bé luyện tập mỗi ngày.

Bút chính là những viên sỏi nhỏ thể tìm thấy ở khắp nơi, Khương Quân cố tình mài nhẵn để cầm đau tay, còn vở đương nhiên là mặt đất và những bức tường.

Bây giờ, một nửa căn phòng chi chít những chữ do Tiểu Hoa .

Căn phòng vốn nhỏ, Khương Quân bước càng thêm chật chội. Trong nhà chỉ kê một chiếc giường, một tấm ván gỗ thể gấp gọn dùng bàn. Bên mép giường chỉ đủ chỗ nghiêng, đến cúi cũng khó.

Ánh sáng trong phòng yếu. Khương Quân nhà, đóng cửa thắp một mẩu nến gần cháy hết. “Tiểu Hoa, xem ba mang gì về cho con .”

Khương Quân đặt chiếc xe lăn mà xách suốt cả chặng đường lên giường, đó mở theo sách hướng dẫn. Rất nhanh, một chiếc xe lăn chỉnh hiện mặt hai cha con.

“Ba ơi, ba mang một cái ghế về thế? Nhà đủ chỗ để ạ?” Tiểu Hoa khó hiểu hỏi.

“Đây là xe lăn, ba mua riêng cho con đấy. Con lên thử xem.” Khương Quân với con gái.

Khương Tiểu Hoa lên xe lăn. Chiếc xe vặn đến lạ, cô bé chỉ cảm thấy còn thoải mái hơn cả chiếc giường ván cứng ở nhà.

“Con thử nhấn nút xem, nó sẽ về phía . Nút là lùi, còn cả trái nữa.” Dưới ánh nến, Khương Quân sách hướng dẫn chỉ cho con gái cách sử dụng.

Loading...