Khương Tiểu Hoa thử một lúc, quả nhiên chiếc xe lăn bắt đầu tiến về phía . Giường của họ lớn, xe bao xa đụng tường.
chừng đó cũng đủ để Khương Tiểu Hoa vui sướng tột cùng. Từ lúc nhận thức đến giờ, bao giờ cô bé tự dù chỉ một bước nhỏ như .
Cô bé đầu Khương Quân, đôi mắt lấp lánh niềm hạnh phúc.
“Chúng cứ từ từ luyện tập. Cái xe lăn còn nhiều chức năng lắm, đợi ngày mai, ba sẽ đẩy con ngoài dạo một vòng.” Khương Quân .
Khương Tiểu Hoa gật đầu, quyến luyến vòng tay ôm lấy cổ ba. “Con cảm ơn ba.”
Khương Quân xoa đầu con gái: “Với ba mà còn khách sáo cảm ơn gì nữa, con bé ngốc .”
Khoảnh khắc ấm áp như gần như cũng đang diễn trong tất cả các gia đình mua xe lăn.
Giang Từ hề những chiếc xe lăn bán tạo hiệu ứng lớn đến thế. Lúc , cô đang cùng Tống Cẩn Xuyên tưới nước trong sân.
“Cứ theo tiến độ , đoán ngày mai là thu hoạch .” Giang Từ những luống rau xanh mơn mởn, với Tống Cẩn Xuyên.
Tống Cẩn Xuyên ngẩng lên , trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Mới hai ngày mà chúng lớn thế .
Sau cơn chấn động, thấy lo lắng. Lỡ như bí mật khác phát hiện, e rằng một vài căn cứ hoặc những kẻ sống sót cực đoan sẽ dùng đến biện pháp mạnh, lúc đó Giang Từ gặp nguy hiểm ?
Khi nỗi lo , Giang Từ xua tay, chẳng hề sợ hãi: “Sẽ . an hơn bất kỳ ai, chắc chẳng ai thế giới hại và cửa tiệm của . Hơn nữa, định sẽ bán một phần rau cho những sống sót, phần còn dùng trong tiệm. Lùi một vạn bước mà , nếu kẻ chiếm mảnh vườn của riêng, nghĩ những mua rau của sẽ gì?”
Rau củ trong vườn cũng thể đem giao dịch và tính điểm tích lũy.
Trước mặt Tống Cẩn Xuyên, Giang Từ luôn gì đó, trừ chuyện về hệ thống và việc xuyên , còn cô gần như giấu giếm gì về năng lực của bản .
Dù Giang Từ lợi hại, thường thể tổn thương cô, nhưng Tống Cẩn Xuyên vẫn khỏi lo lắng theo bản năng. Nghe Giang Từ xong, liền im lặng, tự hỏi liệu lo chuyện bao đồng quá , liệu như khiến thấy phiền ?
Anh Tống Cẩn Xuyên độc từ trong bụng trằn trọc cả đêm ngủ .
Sáng hôm , khi Giang Từ vườn rau thì quả nhiên thấy rau củ gần như chín hết. Cải thảo mọng nước, khoai tây tròn vo, cà chua đỏ rực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-132.html.]
Cả khu vườn ngập tràn một sức sống căng tràn, đến ngờ.
Xem hôm nay họ thu hoạch bộ rau .
Vì thế, những khách hàng đến ăn hôm nay đều thấy hai cánh cửa của cửa tiệm đóng chặt, bên còn dán một tờ thông báo: “Tiệm việc, đóng cửa một ngày. Ngày mai sẽ bắt đầu bán rau củ tươi, giới hạn 100 đầu tiên, mỗi chỉ mua một cân.”
Tin tức lập tức gây bão trong cộng đồng sống sót, còn gây sốc hơn cả việc tiệm mở cửa hôm nay.
“Có ý gì ? Ngày mai bà chủ Giang bắt đầu bán rau thật ?”
“Giới hạn một trăm , giới hạn mua nữa chứ, liệu chúng tranh ?”
“Tối nay ở ngay ngoài cửa tiệm mới , ngày mai nhất định mua cho một cân.”
“Chúng là , nhưng đừng rêu rao ngoài, thì ngày mai càng khó mua.”
Mặc dù những sống sót , nhưng tin tức vẫn như mọc thêm cánh, nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Lúc , Giang Từ vẫn gây chấn động lớn đến mức nào. Cô đang cùng mười ba nhân công của tiệm vườn rau.
“Đây là nhiệm vụ hôm nay của chúng , hái xong hôm nay là thể tan .”
Giang Từ xong nhưng nhận lời đáp . Cô đầu , ngoại trừ Tống Cẩn Xuyên, những còn đều đang ngây chằm chằm mảnh vườn rau rộng lớn mặt.""
""Mao Thiến Thiến dụi mắt mấy , tự hỏi liệu đang hoa mắt .
Bọn họ vẫn luôn cho rằng tất cả nguyên liệu trong tiệm đều do bà chủ kiếm từ đó, chứ thể ngờ cô thể khai hoang một mảnh ruộng lớn đến thế.
Làm thế nào mà đám cây lớn lên nhỉ? Chẳng việc trồng trọt trong thời buổi là khó khăn nhất ? ở chỗ của cô chủ Giang đây, thứ dường như vô cùng dễ dàng.
Giang Từ hiểu tâm trạng của họ lúc . Cô đưa cho mỗi một nông cụ : “Bắt đầu thôi, mảnh đất lớn thế cơ mà, còn nhiều việc lắm đấy.”
"