Không lâu , chuyện lan truyền khắp khu sống sót. Giang Từ đến cửa hàng nào cũng hỏi khi nào cô mới tuyển thêm .
Giang Từ cũng khi nào cửa hàng mới sẽ mở khóa, chỉ thể trả lời cho qua: “Sắp , sắp .”
Thật bây giờ tâm trí cô còn ở đây nữa. Cô đang nghĩ xem lát nữa nên mang những gì về nhà. Vì nghỉ phép, cô đương nhiên thu dọn đồ đạc, trả phòng đang thuê, còn về quê thăm bố .
Hệ thống mới duyệt đơn xin nghỉ của cô, cô thể rời bất cứ lúc nào.
Giang Từ lượng khách hôm nay, quyết định sáng mai sẽ . Nếu , cô sắp xếp thỏa việc ở thế giới , bổ sung rau củ và thịt cá. Dù khi cô rời , thời gian ở thế giới chỉ chậm chứ dừng hẳn.
Tuy hệ thống sắp đặt như , nhưng đối với những sống sót ở thế giới mà , thứ vẫn diễn như bình thường.
Giang Từ lấp đầy kho dự trữ cho cả hai khu bếp và quầy BBQ, đó kéo Tống Cẩn Xuyên sân , dặn dò rằng sắp về nhà một chuyến đưa chìa khóa cho .""
“Mấy ngày tới giúp trông coi cửa hàng và quản lý nhân viên nhé. Tí nữa sẽ chuyển tích phân ăn uống của họ cho , cứ trả giúp là .”
Nghe , Tống Cẩn Xuyên thoáng cứng , Giang Từ chằm chằm: “Nhà của cô… thuộc thế giới ?”
Giang Từ nhướng mày, ngờ Tống Cẩn Xuyên nghĩ đến mức . cô cũng thấy gì cần giấu , dù thì mấy ngày tới cô cũng sẽ biến mất khỏi thế giới , thế nên cô chỉ thản nhiên gật đầu.
“Vậy…” Giọng Tống Cẩn Xuyên chút khô khốc, “Cô còn ?”
“Đương nhiên , cửa hàng của vẫn ở đây mà, chắc chắn sẽ .” Giang Từ đáp.
Tống Cẩn Xuyên gật đầu, nhưng lòng vẫn thể thả lỏng. Rốt cuộc là cô sẽ đến một thế giới khác, chuyện gì cũng thể xảy , lỡ như cô , sẽ bao giờ gặp cô nữa ?
Thấy im lặng đối diện, dường như về dáng vẻ lúc mới gặp, Giang Từ chút thắc mắc: “Sao ?”
Nhìn đôi mắt trong veo của Giang Từ, Tống Cẩn Xuyên chỉ lắc đầu. Nhất thời với cô thế nào về tâm trạng lo lo mất của lúc , đành nuốt ngược cảm xúc trong.
Giang Từ nghĩ một lúc vẫn hiểu, bèn tiếp tục dặn dò chuyện trong tiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-155.html.]
Tống Cẩn Xuyên gật đầu, đôi mắt đen láy vẫn dán chặt Giang Từ.
“Sáng mai luôn ?” hỏi.
Giang Từ gật đầu, mái tóc bay nhảy theo từng cử động cũng đủ cho thấy tâm trạng cô đang : “ , cũng lâu về thăm nhà, sớm về sớm thôi.”
Cô kể chi tiết về chuyện ở thế giới hiện thực.
Đêm đó, Tống Cẩn Xuyên gần như thức trắng, lúc nào cũng lắng động tĩnh bên vách tường, chỉ sợ Giang Từ đột nhiên biến mất.
hôm nay Giang Từ dịp ngủ nướng một bữa. Sau khi thức dậy, cô còn đặc biệt sang chào tạm biệt Tống Cẩn Xuyên, mới mang theo một vali vàng, thịt bò, thịt dê cùng một ít rau củ và nấm ngon cho bố trở về phòng.
Tống Cẩn Xuyên lặng lẽ đến cửa phòng Giang Từ, cô tạm biệt Hôi Hôi và Tiểu Lục, đó trong phòng còn tiếng động nào nữa.
Dù Giang Từ nhiều khẳng định sẽ sớm về, Tống Cẩn Xuyên vẫn cảm thấy một nỗi hoảng sợ bao trùm lấy . Anh vô thức bước về phía phòng cô vài bước dừng .
Giang Từ hề sự của khiến Tống Cẩn Xuyên d.a.o động nhiều đến . Một luồng sáng trắng lóe lên, khi mở mắt nữa, cô thấy vẫn đang chiếc giường trong căn phòng trọ.
Đối với Giang Từ mà , mấy tháng cô chiếc giường .
Quen ngủ chiếc giường ở tiệm lẩu, giờ đột ngột về căn phòng trọ đơn sơ , Giang Từ chút quen.
Cô dậy, quanh cách bài trí quen thuộc vươn vai một cái. Cuối cùng cũng về .
Sau một thoáng cảm khái ngắn ngủi, Giang Từ bắt đầu thu dọn đồ đạc của , tiện thể gọi điện cho chủ nhà, báo rằng sẽ thuê nữa.
Chủ nhà là một bác gái khá hiền lành, Giang Từ sắp về quê, bà còn thở dài cảm thán mấy câu. Bà nghĩ Giang Từ cũng giống như những trẻ lang bạt ở thành phố lớn, trụ nổi nữa nên đành về quê.
Giang Từ cũng giải thích nhiều. Cúp điện thoại xong, cô định ngoài lấy đôi giày để ở ngoài .
Không ngờ mở cửa phòng, cô liền thấy một đàn ông cởi trần từ phòng tắm bước . Giang Từ vốn định dời mắt , nhưng đột nhiên phát hiện chiếc khăn lông màu hồng mà gã đang dùng để lau tóc hình như là của cô.