Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-08-19 03:42:59
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ nhíu mày. Những bệnh nhân cô gặp đây, bệnh tình chuyển biến nhanh, tử vong cũng nhanh, mà từ đây đến thành phố A mất ít nhất năm ngày đường.

phụ nữ , thở của cô dồn dập, trông vẻ khó chịu. Lâu như , e là cầm cự nổi.

“Lần cảm ơn cô nhiều. Chỗ thú biến dị cô cứ chọn lấy một ít mà dùng.” Chờ vết thương băng bó xong, Trịnh Vạn với phụ nữ.

Người phụ nữ xua tay: “Không cần , dùng đến. Anh cứ giữ lấy , chữa bệnh cần nhiều tinh hạch lắm.”

“Cảm ơn cô, là Trịnh Vạn ở căn cứ Mặt Trời Mọc. Sau nếu việc gì cần đến , nhất định sẽ giúp.” Trịnh Vạn cũng khách sáo với cô, bây giờ thật sự cần tinh hạch.

Người phụ nữ cũng đưa tay bắt lấy tay đối phương: “Lâm Phỉ, sống sót đơn độc.”

Trong mắt Trịnh Vạn lóe lên một tia kinh ngạc và khâm phục. Bây giờ sống sót đơn độc còn nhiều, thể một sống sót trong thời mạt thế đều là những kẻ đáng gờm.

Lúc chia tay, Lâm Phỉ suy nghĩ một lúc với Trịnh Vạn: “Bây giờ đang định đến một tiệm lẩu ở thành phố C, bà chủ ở đó lợi hại, sẽ cách cứu vợ . Anh cùng đến đó xem thử ?”

Trong lòng Lâm Phỉ, Giang Từ gần như là gì là .

Căn cứ của Trịnh Vạn cách thành phố C xa, đương nhiên cũng về tiệm lẩu đó, nhưng cần tìm nơi chữa bệnh, đến một tiệm lẩu thì tác dụng gì chứ.

ánh mắt chân thành của Lâm Phỉ, Trịnh Vạn cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý. Dù đến thành phố A cũng ngang qua thành phố C, ghé xem cũng , thêm một phần hy vọng.

Lâm Phỉ mấy tháng về thành phố C. Phải, là “ về”, từ khi trở thành bạn bè với Giang Từ, cô chút lưu luyến với thành phố mà chỉ từng ở tạm .

Mấy tháng gặp, Lâm Phỉ phát hiện tiệm lẩu lớn hơn ít, còn thêm nhiều công trình mới.

Trong sân cũng đông hơn, đầu mũi ngập tràn mùi than củi thơm lừng.

Trịnh Vạn tuy từng về tiệm lẩu nhưng bao giờ đến đây, đầu tiên thấy đương nhiên cảm thấy vô cùng chấn động, nhưng cơn chấn động ngắn ngủi, liền lấy bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-190.html.]

Ngay lúc định hỏi thăm xem bà chủ ở thì thấy một bóng đang chạy về phía họ, giây tiếp theo, đó Lâm Phỉ bên cạnh ôm chặt lấy.

Lâm Phỉ, mà suốt dọc đường mặt đổi sắc, trông lạnh lùng là thế, lúc nở một nụ thể gọi là dịu dàng.

“Phỉ Phỉ, cuối cùng cũng về .” Giang Từ bạn lâu gặp, vui vẻ mặt. Dù đây cũng là bạn nữ đầu tiên của cô khi đến thời mạt thế.

“Tạm thời đừng hàn huyên vội, vị là Trịnh Vạn, đưa vợ đến đây khám bệnh. Tớ dẫn đến đây là hỏi xem cách nào .” Lâm Phỉ với Giang Từ.

“Cậu đến đúng lúc lắm, y quán của chúng mới khai trương.” Giang Từ Trịnh Vạn , “Bây giờ còn đông , mau đưa bệnh đây .”

Trịnh Vạn vốn ôm nhiều hy vọng, nhưng ngờ ở đây thật sự y quán. Anh ngơ ngác “” một tiếng vội vàng cõng vợ đuổi theo bước chân của Giang Từ.

Khi Giang Từ đến y quán, Lư Đông Mai và Hoàng Nguyệt đang xử lý dược liệu. Thấy cả nhóm vội vã tới, các cô cũng nhanh chóng từ phòng dược liệu bước .

“Chị Đông Mai, đến khám bệnh, chị xem giúp với.” Giang Từ với Lư Đông Mai.”

“Trịnh Vạn cẩn thận đặt vợ là Trần Dung xuống, đỡ cô đối diện với Lư Đông Mai.

Lư Đông Mai bắt mạch cho Trần Dung, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng. Sau đó, bà nhanh chóng lên tiếng: “Mọi mau đeo khẩu trang .”

Giang Từ vội vàng lấy mấy chiếc khẩu trang đưa cho đeo , trong lòng lờ mờ đoán điều gì đó.

“Đây là một loại bệnh truyền nhiễm cấp tính, lây lan qua đường khí. Lúc đến đây tiếp xúc với ai khác ?” Lư Đông Mai hỏi.

Giang Từ lắc đầu: “Lúc nãy chúng đều đường vòng phía để tránh đám đông, chỉ mấy chúng tiếp xúc với thôi.”

Lư Đông Mai gật đầu: “Tốt, mắt cứ đóng cửa . Thời gian ủ bệnh thường là hai đến ba ngày, e là ba ngày tới sẽ cách ly ở đây.”

"

Loading...