Giang Từ chỉ cảm thấy cảnh tượng ấm áp một cách lạ lùng.
Khi ngang qua giường Giang Từ, Tiểu Hắc Hắc dường như phát hiện ánh mắt của cô. Nó trượt xuống khỏi lưng Tiểu Lục Lục, từ từ đến bên mép giường, dùng sức nhón hai chân ngắn cũn lên, vịn thành giường.”
“Giang Từ sự đáng yêu của nó cho tan chảy, cô cúi bế nó lên đặt đùi .
“Ta vẫn dị năng của ngươi là gì nữa. Có là hệ Mộc giống và chị ngươi ?”
Lời dứt, Giang Từ liền phát hiện trong lòng bàn tay xuất hiện một viên đá màu đen lấp lánh ánh kim. Viên đá tạc thành hình một đóa hoa, trông khá xinh .
Giang Từ ngạc nhiên vui sướng, ngờ dị năng của Tiểu Hắc Hắc chẳng giống và chị nó chút nào. Không nó học từ mà tạc đá thành hoa thế .
Giang Từ xoa đầu nó: “Cảm ơn ngươi nhé.”
Tiểu Hắc Hắc hiểu , nhưng nó quyến luyến cọ cọ ngón tay Giang Từ.
Sáng hôm tỉnh dậy, căn cứ một sự đổi nghiêng trời lệch đất.
Trước đó, vì Giang Từ cách ly nên hệ thống dời việc nâng cấp các cửa hàng sang tối qua.
Sáng nay, chỉ tường vây và cổng lớn dựng lên bao quanh bên ngoài mà các cửa hàng cũng những biến đổi rõ rệt.
Tiệm lẩu là tâm điểm của sự đổi. Lần , nó xây cao thêm tầng nào mà mở rộng đáng kể sang hai bên. Với phong cách cổ điển Trung Hoa, từ màu sắc đến cách trang trí đều toát lên vẻ trang nghiêm, bề thế, trông như một cửa hiệu chủ chốt trấn giữ cả khu phố.
Tiệm thịt nướng bên cạnh tuy chỉ hai tầng nhưng khi cạnh tiệm lẩu cũng hề lu mờ, mỗi nơi một vẻ.
Quán ăn sáng cũng mở rộng ít, từ bên ngoài thể thấy ánh đèn sáng trưng và làn khói trắng nghi ngút từ các món ăn tỏa .
Đối diện là cửa hàng tiện lợi, y quán cùng quầy nướng BBQ, vì là phúc lợi nên nâng cấp nhưng diện tích cũng đủ dùng.
Nghe thấy tiếng ồn ào cãi vã vọng tới từ phía cổng chính, Giang Từ liền đến xem. Cô thấy bên ngoài tụ tập đông sống sót, ai nấy đều vẻ hoang mang, hiểu tại chỉ một đêm một bức tường cao sừng sững mọc lên, nhốt họ ở bên ngoài.
“Ký chủ mở cổng chính cho sống sót , đó cần đóng . Cổng sẽ trang thiết kiểm tra chuyên dụng, chỉ những tình trạng sức khỏe hiển thị đèn xanh mới thể thuận lợi . Khi đèn tín hiệu nguy hiểm màu đỏ sáng lên, chứng tỏ mang virus trong , cần sự đồng ý của ký chủ mới .”
Có chức năng , Giang Từ sẽ còn sợ những mắc bệnh truyền nhiễm hoặc nhiễm virus zombie vô tình trộn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-192.html.]
Tống Cẩn Xuyên giúp cô mở cổng. Những sống sót bên ngoài thấy Giang Từ thì nhao nhao hỏi tới.
“Bà chủ Giang, cái xây lên từ bao giờ ? Sau chúng đều nhốt ở ngoài hết ?”
Bên ngoài tường vây thuộc phạm vi của khu ẩm thực, sẽ zombie và thú đột biến qua nên chẳng ai ở ngoài cả.
Giang Từ lắc đầu: “Không , hôm nay mới xây xong nên cổng mới đóng thôi, sẽ luôn mở.”
Thấy lộ vẻ thở phào nhẹ nhõm, Giang Từ tiếp: “Vì gần đây xuất hiện dịch bệnh truyền nhiễm nên chúng mới tạm thời xây tường rào và cổng chính. Những mang virus sẽ thể tùy ý , sẽ xem xét để xử lý.”
“Dịch bệnh? Lại nữa ?” Nghe Giang Từ , những sống sót còn kinh ngạc hơn cả khi thấy tường vây và cổng lớn mới, dù thì tình cảnh quá thê thảm, những ai từng trải qua đều vẫn còn nhớ như in.
Thấy sắc mặt ai cũng khó coi, Giang Từ an ủi: “Hiện tại y quán của chúng phương thuốc chữa trị dịch bệnh, cần hoảng sợ. Một khi cơ thể xuất hiện bất kỳ triệu chứng khó chịu nào đều thể đến đây nhờ giúp đỡ.”
Lời của Giang Từ khiến những trái tim đang bất an dần bình tĩnh trở . , bây giờ khác xưa, bây giờ bà chủ Giang, y quán.
Cánh cổng mở , những sống sót lượt , ánh mắt bất giác lên chiếc đèn đỉnh đầu. Thấy đèn xanh liên tục sáng lên, tâm trạng cũng dần thả lỏng.
Vào đến khu ẩm thực, như thường lệ xếp hàng cửa hàng ăn.
Dần dần, cũng quen với việc khu ẩm thực tường vây và cổng lớn, thậm chí còn cảm thấy như an hơn.
Tình trạng của Lâm Phỉ quá nghiêm trọng, chữa trị kịp thời nên một tuần thể xuất viện.
Giang Từ cố ý đến đón cô, thấy đối phương những gầy mà khuôn mặt còn tròn một vòng, cô ngay thời gian bạn sống , hề bệnh tật giày vò.
Lư Đông Mai ở cửa kính, sơ qua tình hình với Giang Từ. Hiện tại bệnh tình của Trịnh Vạn và vợ cũng khống chế, nhiều nhất là vài ngày nữa sẽ khỏi hẳn.
“Dược liệu còn đủ ? đưa thêm cho chị một ít nhé,” Giang Từ hỏi.
“ đúng là đang cần một ít dược liệu.” Dưới mắt Lư Đông Mai quầng thâm, xem thức mấy đêm liền, nhưng trong mắt ánh lên niềm vui, thể thấy cô thực sự yêu thích công việc .
Lư Đông Mai kể tên một vài loại dược liệu: “Mấy loại gần đây thể trồng nhiều một chút, là dược liệu chuyên trị dịch bệnh , đến lúc đó sẽ bào chế một ít thuốc viên để phòng hờ.”
Giang Từ ghi nhớ lập tức gật đầu, tỏ ý khi về sẽ cho đổi bộ dược liệu trong ruộng thuốc thành mấy loại .