Ánh mắt của bất giác cùng đổ dồn về phía trưởng căn cứ.
Mặt gã trưởng căn cứ đỏ bừng. Hắn đắc tội với Giang Từ, vì cũng từng đến cửa hàng của cô mua vật tư nên rõ những thứ đó quý giá đến nhường nào. tình thế hiện tại, vẻ như đắc tội cũng xong .
“Mọi đừng tin lời cô !” gã trưởng căn cứ lớn tiếng một cách đầy chính nghĩa. “ từng gặp Giang lão bản , cô ở cửa hàng bận tối mắt tối mũi, thời gian đến đây ? Đây chắc chắn là kẻ giả mạo! Cô chia rẽ lòng tin giữa chúng , tuyệt đối đừng mắc bẫy!”
Giang Từ mỉm lừa dối , như đang xem một màn kịch hề. Tuy diễn cho lắm, nhưng cũng đủ để giải khuây.
Thấy vẫn chôn chân tại chỗ như xem kịch vui, gã trưởng căn cứ chỉ đành căng da đầu lệnh: “Các , mau bắt cô xuống cho ! Phải ngăn cô tiếp tục chia rẽ nội bộ của chúng !”
Những sống sót cầm vũ khí vội đeo khẩu trang tiến đến chân tường. Các dị năng giả bắt đầu phóng dị năng về phía Giang Từ, còn những thường thì khua vũ khí trong tay.
Giang Từ chỉ bung một tấm khiên màu đen, thu trọn tất cả các đòn tấn công.
Mọi chỉ thấy tất cả dị năng và vũ khí đều một làn sương mù màu đen nuốt chửng. Sau khi hấp thụ gần hết, Giang Từ mới thu làn sương đen .
“Ồ, thẹn quá hóa giận ?” Giang Từ về phía gã trưởng căn cứ.
“Giang lão bản sai !” Lúc , một tiếng hét vọng từ sân của khu cách ly, “Ở đây mỗi ngày chúng chỉ một bữa dung dịch dinh dưỡng, bác sĩ, ván giường thì mốc meo hết cả! Bọn họ chính là để chúng tự sinh tự diệt!”
“ thế! Anh trai c.h.ế.t , vứt ở đó, trong hốc mắt là giòi bọ!” một giọng nghẹn ngào vang lên ngay đó.
“Chính Giang lão bản đưa bác sĩ tới chữa bệnh cho chúng ! Vừa gã trưởng căn cứ còn cho tới thiêu sống chúng , trong sân bây giờ vẫn còn đầy đuốc mà bọn họ ném . Nếu Giang lão bản, chúng c.h.ế.t cả !”
“Ủng hộ Giang lão bản! Thích Lâm chính là một kẻ tiểu nhân gian trá, hiểm độc!”
Thích Lâm chính là tên của gã trưởng căn cứ. Lúc , trong mắt ngoài sự tức giận vì vạch trần còn cả sát ý ngùn ngụt. Hắn thầm nghĩ, thế chẳng nhân từ, đáng lẽ g.i.ế.c hết bọn họ ngay từ ngày đầu tiên nhốt mới !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-199.html.]
Nghe những lời , những sống sót theo bản năng lùi một bước, tránh xa Thích Lâm. Họ thể ngờ gã trưởng căn cứ ngày thường trông hòa nhã, bụng như mà lưng là một kẻ đáng sợ đến thế!
Bản Thích Lâm cũng là một dị năng giả năng lực tồi, nhờ mới thể nổi bật giữa đám đông và bầu trưởng căn cứ.
Thế là, thèm che giấu nữa mà thẳng tay tung dị năng về phía những sống sót. Đó là dị năng hệ băng màu xanh lam, khiến nhiệt độ khí lập tức giảm xuống đáng kể.
khi những khối băng của sắp bay đến mặt những sống sót thì làn sương đen của Giang Từ chặn .”
“Thích Lâm đầu Giang Từ, ánh mắt ngập tràn hận ý, dứt khoát trút hết lửa giận lên cô.
Giang Từ đang định thu màn sương đen để đổi lấy một dị năng khác thì bỗng thấy màn sương mặt dường như ăn no, nó ợ lên một tiếng. Ngay đó, một con rồng lửa từ trong sương đen lao , trực tiếp bốc dị năng băng của Thích Lâm.
Màn thao tác khiến chính Giang Từ cũng ngây . Cái là ? Ăn còn thể nhả ? Thế thì màn sương đen của nuốt ít dị năng còn gì.
Còn Thích Lâm, vì kịp né tránh nên rồng lửa đánh trúng thẳng mặt. Cả khuôn mặt thiêu cháy đen, quần áo cũng rách bươm.
Từ khi mạt thế bắt đầu, dù là khi trở thành trưởng căn cứ, bao giờ chật vật đến thế. Thích Lâm ngửa đầu ha hả, là do kích thích đến phát điên đang âm thầm chuẩn tung chiêu gì lớn.
Những sống sót, kể cả thuộc hạ của Thích Lâm, đều bắt đầu chậm rãi lùi , giữ cách với kẻ điên .
kịp để hành động gì, ngay giây tiếp theo, nhốt thẳng trong quả cầu nước khổng lồ màu xanh lam của Giang Từ.
“Ồn ào quá.” Giang Từ thản nhiên . Cô còn đang mải nghĩ xem màn sương đen rốt cuộc là , mà gã phá lên , cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Trùm cuối Giang Từ khống chế, đám lâu la tép riu còn lệnh đương nhiên lựa chọn buông vũ khí đầu hàng.
Những sống sót vẫn còn chìm trong cú sốc rằng trưởng căn cứ của là một kẻ tồi tệ như , hồi lâu vẫn thể hồn.
Giang Từ năng kỳ quặc nữa, mà kể bộ những gì thấy và cho những sống sót : về Đàm Tử Nghi trọng thương, về những t.h.i t.h.ể vứt bừa bãi trong góc cho thối rữa, về những sống lay lắt trong tiểu viện, và cả những hề nhiễm bệnh nhưng vẫn đưa đây.