Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-08-19 03:44:41
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cuối cùng, sự nhiệt tình của Giang Từ, họ vẫn xuống bên nồi lẩu lớn. Đến khi định thần , trong tay mỗi một bát lẩu thập cẩm nóng hổi, phía còn một chiếc đùi gà kho đậm vị. Ngay bên cạnh là một ly sữa, qua lớp vỏ ly trong suốt còn thể thấy những viên trân châu dai mềm lúc nổi lúc chìm bên trong.

Gã cao to và đồng đội , gần như cùng lúc nuốt ực nước miếng. Bữa ăn ... thịnh soạn quá !

Trong phút chốc, những sống sót vốn đang mệt mỏi rã rời bỗng trở nên phấn chấn, mảnh đất trống nhỏ cũng dần trở nên náo nhiệt.

Những sống sót ở khu dân cư bên cạnh mùi thơm quyến rũ đến ngủ , cũng tò mò ló đầu xem chuyện gì vui.

Cuộc vui cứ thế kéo dài đến tận hừng đông.

Lư Đông Mai cầm ly sữa vẫn còn ấm nóng, giữa đám đông, miệng mỉm đang vui vẻ.

Đã lâu lắm cô mới khoảnh khắc thư thái như . Cả cái cảm giác mệt mỏi khi chữa trị cho bệnh nhân cũng khiến cô cảm thấy vô cùng hưởng thụ.

Giang Từ cũng nhân cơ hội phát một đợt tờ rơi quảng cáo cho Xan Ẩm Thành ngay trong căn cứ.

Rạng sáng, Đàm Tử Nghi vẫn hôn mê suốt cuối cùng cũng tỉnh . Anh mở mắt, ký ức vẫn dừng ở khoảnh khắc của căn cứ phát hiện, đó đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.

Nhớ chuyện đó, lập tức bật dậy khỏi giường, nhưng vì mất m.á.u quá nhiều, đầu óc choáng váng khiến suýt chút nữa ngất .

“Ối dào, gì thế, mất nhiều m.á.u như đừng dậy gấp thế chứ.” Người lên tiếng là đồng đội của Đàm Tử Nghi, tay còn đang bê một ly nước cho .

Sau khi tỉnh táo , Đàm Tử Nghi mới phát hiện gần như quấn kín trong băng gạc, điều chứng tỏ chuyện là mơ.

Anh túm lấy cánh tay đồng đội: “Nhanh lên! Mau cứu trong khu cách ly! Tên căn cứ trưởng thiêu c.h.ế.t họ!”

Cánh tay nắm chặt, đồng đội khẽ xuýt xoa: “Được , thả .”

Lúc đầu óc Đàm Tử Nghi vẫn còn cuồng, chỉ một mực tâm niệm cứu , nếu bố , bạn bè của sẽ thiêu chết.

“Cậu đừng vội.” Thấy Đàm Tử Nghi dần bình tĩnh , đồng đội mới kể rõ chuyện: “Người trong khu cách ly đều Giang lão bản của thành phố C cứu , Thích Lâm cũng Lâm lão bản xử lý luôn. Bố nhiễm bệnh nghiêm trọng, uống thuốc , ba ngày nữa là thể về nhà.”

“Chẳng chính chặn Giang lão bản nhờ cô cứu ? Cậu quên hết ?”

Người đồng đội đem hết những tin tức kể cho Đàm Tử Nghi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-201.html.]

Quả nhiên, khi xong, Đàm Tử Nghi như quả bóng xì , ngã phịch xuống giường, thở phào một nặng nhọc.

Ký ức cũng dần về. Trong lúc mơ màng, hình như thật sự cầu cứu ai đó, hóa là Giang lão bản của thành phố C ?

Tên căn cứ trưởng của căn cứ Mặt Trời Mọc đền tội, kéo theo ít kẻ tai to mặt lớn khác cũng các dị năng giả và những sống sót bình thường trong căn cứ lật đổ.

Ngay đó, họ họp cả đêm để đề cử một sống sót năng lực mạnh, công nhận lên căn cứ trưởng mới.

Sau khi bầu chọn, việc đầu tiên căn cứ trưởng mới là tìm đến Giang Từ để xin và cảm ơn về chuyện .

Mục đích của là để kéo gần cách giữa căn cứ và Giang Từ, cô vì chuyện ấn tượng với căn cứ của họ.

“Anh yên tâm, thích vơ đũa cả nắm. Hơn nữa kinh doanh mà, đương nhiên là hoan nghênh đến ủng hộ nhiều hơn.” Giang Từ vòng vo mà thẳng vấn đề đối phương đang lo lắng.

Thấy , vị căn cứ trưởng mới cuối cùng cũng yên tâm, đồng thời hẹn với Giang Từ vài ngày nữa sẽ đến Xan Ẩm Thành để mua nước khoáng và vật tư.

Nghe đến hai từ “vật tư”, Giang Từ đang định rời bước lùi về mấy bước: “ , dạo khoai tây ở Xan Ẩm Thành bán khá chạy, no bụng ngon miệng, đến lúc đó thể mua nhiều một chút.”

Trước khi Giang Từ , Đàm Tử Nghi cố tình chạy tới để trịnh trọng cảm ơn cô một nữa. Lúc đó thật sự chỉ hành động theo bản năng, đầu óc hỗn loạn.

Nếu nhờ Giang Từ, chỉ mà cả bố và bạn bè của đều c.h.ế.t một cách thầm lặng trong thảm họa nhân tạo .

Vì bệnh nhân ở đây vẫn bình phục nên Lư Đông Mai tình nguyện ở . Trong tiệm của Giang Từ còn một đống việc, cô về , liền hẹn với Lư Đông Mai vài ngày nữa sẽ đón.

Lúc trở về căn cứ, trời vẫn còn sớm. Khi Giang Từ bước cổng lớn, cô thấy Tống Cẩn Xuyên vội vã băng qua đám đông về phía . Những sống sót xung quanh thấy gương mặt lạnh như băng của Tống Cẩn Xuyên tan , liền là Giang lão bản về.

Ánh mắt Tống Cẩn Xuyên quét một vòng khắp cô, dường như để chắc chắn rằng chuyến thương, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Trong tiệm chuyện gì xảy chứ?” Giang Từ hỏi.

“Không .” Nét mặt Tống Cẩn Xuyên dịu đôi chút, “Mấy ngày nay trong tiệm thứ đều , chỉ là sân thêm một đất trống. Anh xem, hình như là một nông trại, còn chia mấy khu chuồng trại nữa.”

Giang Từ cũng quen thói kể những gì trải qua trong chuyến , những cô gặp, và cả chuyện Lư Đông Mai ở căn cứ Mặt Trời Mọc.

“Cũng may chị Đông Mai để một ít thuốc men cơ bản ở đây, thời gian cứ để Hoàng Nguyệt trông coi là .”

Tống Cẩn Xuyên lắng giọng bên tai, trái tim treo lơ lửng của mới từ từ hạ xuống.

Loading...