Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-08-19 03:44:42
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy đội viên đội Liệp Báo cách đó xa bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào của Tống Cẩn Xuyên. Hoàng Mao chậc chậc vài tiếng: “Tụi bây xem, lưng đội trưởng nhà trông giống như đang một cái đuôi ?”

Các đội viên bên cạnh phá lên , mắng: “Coi chừng đội trưởng cho một trận bây giờ.”

Giang Từ chào hỏi các nhân viên về sân . Cô nóng lòng xem nông trại của trông như thế nào.

Ngày lúc còn mê phim truyền hình, cô luôn ao ước cũng là một chủ trang trại, ngày ngày sống trời xanh mây trắng, xung quanh là những con vật nhỏ đáng yêu, mỗi một khung cảnh hiện đều như tranh vẽ.

Sân quả nhiên ngăn , thêm một bức tường vây, tường còn mở một cánh cửa nhỏ để tiện cho Giang Từ .”

“Bước từ cánh cửa nhỏ, đập mắt là một bãi cỏ xanh mướt, mênh mông, điểm xuyết vài đóa hoa dại. Phảng phất trong khí là hương đất ẩm và cỏ non tươi mới. Nếu sống sót nào khác ở đây, chắc hẳn họ sẽ kinh ngạc tột độ, bởi vì mảnh đất tràn đầy sức sống trái ngược với những vùng đất c.h.ế.t chóc, tiêu điều của thời mạt thế.

Nông trường chia hai khu. Một nửa là ruộng đồng, lúc vẫn còn xanh um những luống rau tươi . Nửa còn là các dãy chuồng trại.

Giang Từ từng tiếp xúc với những thứ nên cũng những dãy chuồng dùng để nuôi con gì.

Trong cửa hàng hệ thống của cô, bên cạnh các loại hạt giống cũng xuất hiện thêm ít con giống vật nuôi.

Giang Từ nuôi nổi chúng .

Thôi , cứ mua thử mười con gà con và mười con heo con .

Ngay khi cô mua xong, trong các khu chuồng tương ứng liền xuất hiện mười chú gà con lông vàng xù và mười chú heo con trắng trẻo, mũm mĩm.

thừa nhận rằng thịt của chúng ngon, nhưng Giang Từ cũng thể phủ nhận vẻ đáng yêu lúc còn nhỏ của chúng thật sự thể tan chảy trái tim khác.

Cô còn mua cả thức ăn chăn nuôi từ cửa hàng, nhưng vì chúng còn quá nhỏ nên pha thêm nước, khuấy thành dạng sệt như cháo.

Nhìn đàn gà con ríu rít và bầy heo con ủn ỉn ăn ngon lành, Giang Từ bỗng cảm giác thỏa mãn một cách kỳ lạ, cứ như đang nuôi con mọn .

Phía nông trường còn một cánh cổng lớn, đủ rộng để một chiếc xe tải thể dễ dàng .

Sau khi thấy đàn heo con và gà con dần quen với môi trường mới, Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên mới sang khu ruộng bên cạnh để tưới tiêu, thu hoạch và gieo trồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-202.html.]

Cái giếng ngăn sân bên , còn bên vòi nước chuyên dụng để họ tưới tiêu, thỉnh thoảng Giang Từ cũng dùng dị năng của .

Làm xong xuôi việc, Giang Từ xoa xoa cái lưng mỏi nhừ, : “Hay là chúng thuê vài tới trông coi nông trường .”

Trước đây cô thuê vì ruộng vườn ngay trong sân nhà, Giang Từ quá nhiều bước gian riêng tư của . bây giờ nông trường tách biệt, thể thuê đến giúp.

Tống Cẩn Xuyên gật đầu: “Được, để giúp em sàng lọc.”

Giang Từ tin tưởng mắt của Tống Cẩn Xuyên. Dù thì những công nhân do tuyển chọn kỹ lưỡng đều nhân phẩm , việc cần cù, chăm chỉ.

Triệu Bình cùng các đồng đội của đến Lẩu Thành. Căn cứ của họ ở xa thành phố C nên đến đây cũng quá xa. Có thể , họ chứng kiến Lẩu Thành từng bước xây dựng nên như ngày hôm nay.

“Lẩu Thành bây giờ ngày càng đông công nhân. Theo thấy, Triệu Bình, thật sự nên đến ứng tuyển thử xem. Bà chủ Giang chỉ vẻ bề ngoài .” Một đồng đội bên cạnh những cửa hàng ngày càng quy củ và các nhân viên tất bật trong tiệm, bất giác cảm khái.

Triệu Bình kéo sụp vành mũ xuống. Ở những chỗ che , thể thấy những vết sẹo chằng chịt, trông dữ tợn lan từ mặt xuống đến cổ.

“Thôi , bộ dạng của dọa khách đến ăn chạy mất thì .” Triệu Bình tự giễu .

Trước mạt thế, Triệu Bình từng là lính cứu hỏa, những vết sẹo đều là do cứu . đến thời mạt thế, những ánh mắt thành kiến vẫn hề vơi bớt. Vì , dù một nuôi bảy, tám đứa trẻ, dù xung quanh đều khuyên, vẫn từng nghĩ đến việc sẽ đến Lẩu Thành ứng tuyển một công việc để đỡ vất vả hơn. Anh lợi dụng lòng thương hại của khác.

“Này, xem, bà chủ Giang dán thông báo kìa! Có tuyển ?”

Triệu Bình vây quanh, cũng chen đến bảng thông báo tuyển dụng.

“Bà chủ Giang, tuyển nhân viên cho cửa hàng nào ạ?” Một sống sót hỏi.

Dán xong tờ thông báo, Giang Từ đầu những sống sót đang vây quanh ba vòng trong ba vòng ngoài, lắc đầu: “Không , tuyển việc ở nông trường, ưu tiên những kinh nghiệm nông và chăn nuôi gia cầm.”

“Triệu Bình, nông trường kìa! Chẳng hồi nhỏ lớn lên ngoài đồng ruộng ?” Người đồng đội vỗ vai Triệu Bình, vẻ mặt vui mừng.

Những đồng đội cùng Triệu Bình kề vai sát cánh nhiều năm, ai cũng thật lòng lo lắng cho . Bây giờ thấy một công việc phù hợp, họ đều thử sức.

“Đi Bình, công việc cần tiếp xúc với khách hàng trong tiệm . Anh xem, lương bổng đãi ngộ đều cả, còn nhà riêng nữa. Đến lúc đó đón bé Nhạc với mấy đứa nhỏ qua, cần chen chúc với mấy chục một cái giường lớn, cũng đỡ vất vả hơn.”

Triệu Bình nội dung thông báo tuyển dụng, trong lòng cũng chút d.a.o động.

Loading...