Sau khi ở nông trường quen việc, Giang Từ ghé qua “nhà trẻ” một chuyến. Lũ trẻ ở sân trống tăng lên ít. Giang Từ liếc mắt một cái thấy tám đứa con của Triệu Bình, ngay cả đứa nhỏ nhất cũng đang cầm túi ni lông bỏ rau .”
“Giang Từ ghé qua chào hỏi, khi ôn tồn trò chuyện với họ vài câu, cô mới đến xưởng gia công thực phẩm.
Ba sản phẩm mới đó bắt đầu bán , mỗi tung đều hết hàng trong nháy mắt.
Một sống sót khá với Giang Từ lén cho cô , bởi vì đồ ăn trong tiệm tác dụng phục hồi thể lực, nên mỗi khi ngoài nhiệm vụ, họ đều mang theo đồ ăn liền mua ở đây. Chúng chỉ để lấp đầy bụng, mà những lúc mệt mỏi, chỉ cần ăn một miếng là cơ thể sảng khoái như ngâm trong suối nước nóng.
Giang Từ vẫn luôn chuyện phục hồi thể lực , nhưng bao giờ thừa nhận. Mỗi khi hỏi đến, cô cũng chỉ giả ngốc: “Hả? Thật ? Sao nhỉ? Chắc là ảo giác thôi.”
Cô thể khẳng định chắc nịch về công dụng , lỡ như kẻ nào mặt dày ăn vạ, rằng nó chẳng hiệu quả gì khăng khăng gây sự thì phiền lắm. Cô sợ, nhưng ngại rắc rối, nên dứt khoát thà c.h.ế.t cũng thừa nhận.
Giang Từ , những sống sót cũng ngầm coi đây là một bí mật công khai.
dù thì doanh của thực phẩm tiện lợi vẫn , điểm tích lũy của cô cũng tăng vùn vụt, Giang Từ cũng vui vì điều đó.
Công nhân trong xưởng gia công thực phẩm bây giờ việc thành thạo, cho dù ai giám sát, họ cũng hề lơ là.
Giang Từ máy tính của phòng điều khiển trung tâm, lượng thực phẩm mở khóa nhiều hơn ít, những món thể kết hợp với cũng đa dạng hơn.Anh thích vị nào ?” Giang Từ, đang mắc chứng khó lựa chọn, sang hỏi Tống Cẩn Xuyên lưng.
Đối phương suy nghĩ một lúc mới đáp: “Không vị nào đặc biệt thích, chỉ cần là thịt thì đều .”
Câu trả lời Giang Từ hài lòng lắm. Cô mím môi, nhưng vẫn mở giao diện các loại thịt, chọn vài loại thịt viên hương vị hợp , đó chọn thêm vài loại thịt cuộn để kết hợp với mì sợi, thành đồ ăn liền.
Tiếp đó, cô thêm một ít đồ ăn liền thuần rau củ.
Giang Từ còn mang một ít rau củ tươi đến, nhờ các công nhân thử thành rau củ sấy khô.
Số khoai tây nhiều nhất thì mang đến để thành các loại bim bim khoai tây với nhiều hương vị khác , đến lúc đó thể bày bán ở cửa hàng tiện lợi.
Cứ bận rộn như , trời bên ngoài cũng bất giác tối sầm .
Triệu Bình mải mê việc ở nông trường, mãi đến khi trời tối hẳn và bên cạnh nhắc nhở, mới nhận đến giờ tan .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-206.html.]
Nghĩ đến tám đứa con, vội vàng cởi tạp dề nhanh chóng rời khỏi nông trường. Anh là cuối cùng về, cẩn thận khóa cửa mới từ cổng chính.
Lúc đến bãi đất trống bên ngoài ký túc xá công nhân, đèn đường bật sáng, soi rọi cả một vùng.
Tám đứa con của đang quây thành một vòng, lắng một sống sót ở giữa kể chuyện.
Giang Từ đương nhiên thể để bọn trẻ việc liên tục. Thực thời gian việc của chúng dài, những lúc khác, cô nhờ một sống sót kiên nhẫn tên là Tưởng Manh kể chuyện, hát hò hoặc dạy chữ cho chúng.
Khi lượng trẻ con ngày càng nhiều, cô thật sự bắt đầu cân nhắc việc mở một ngôi trường để bọn trẻ học những thứ cần thiết.
Giọng dịu dàng của Tưởng Manh theo gió đêm truyền đến. Triệu Bình chỉ cần liếc mắt là thấy tám đứa con của , chúng đang chống cằm, mắt chớp chị Tưởng Manh kể chuyện.
Bước chân bất giác chậm , trong lòng là một cảm giác khoan khoái từng . Lần trở về, còn thấy những đứa con bắt nạt, còn những ánh mắt khinh miệt của hàng xóm, còn môi trường sống bẩn thỉu hôi thối, tất cả thứ đều đang hơn.Bố đến đón kìa, các con về nhà .” Thấy các phụ tan dần tụ tập , Tưởng Manh vỗ tay, kết thúc câu chuyện hôm nay.
Trước tận thế, cô là sinh viên trường sư phạm, còn kịp bục giảng ba thước thì tận thế ập đến. Vì , cơ hội , cô vui vẻ. Ở bên cạnh bọn trẻ khiến cô cảm thấy vô cùng thư thái.
Triệu Bình dẫn các con đến nhà ăn. Đây là đầu tiên tới đây, và nhận nơi sạch sẽ, rộng rãi hơn trong tưởng tượng.
Lúc đang là giờ cơm nên nhà ăn khá đông, vài công nhân nhiệt tình còn chỉ cho Triệu Bình cách gọi món và lấy đồ ăn.
Sau khi cảm ơn, Triệu Bình mới lên bảng thực đơn mặt.
Thực đơn của nhà ăn công nhân giờ cũng ngày càng nhiều, mắt là đủ các món ăn hoa cả mắt.
Triệu Bình tạm thời trong thẻ của bao nhiêu tiền trợ cấp ăn uống, tuy những món đều rẻ nhưng vẫn chỉ gọi ba món khẩu phần lớn nhất.
Khi quẹt thẻ máy, kinh ngạc phát hiện điểm tích lũy trong thẻ của nhiều hơn dự kiến, đủ cho tám cha con họ ăn uống thoải mái cả tháng .
Trước đây cũng từng những sống sót khác về khoản trợ cấp ăn uống của bà chủ Giang, nhưng ai nhiều như .
Nhìn tám đứa con đang đói meo bên cạnh, hốc mắt Triệu Bình nóng lên. Anh kéo vành nón xuống, với bọn trẻ: “Gọi thêm hai món nữa .”
Bọn trẻ khe khẽ reo lên một tiếng lo lắng quanh, sợ mắng. Đó gần như là một phản xạ điều kiện.