Giang Từ thể nổi nữa, một tay kéo cô bé , dùng áo khoác bọc lấy em, đó tung một cước đá thẳng đàn bà .
Cơ thể Giang Từ cường hóa, uống nước giếng lâu như nên sức lực sớm lớn hơn nhiều. Cú đá hề nương tay của cô trực tiếp khiến phụ nữ lùi mấy bước, va thứ gì đó, gây một trận loảng xoảng.”
“Nghe tiếng kêu đau đớn và tiếng trẻ con vọng từ bên trong, Giang Từ cũng chẳng đoái hoài, chỉ xổm xuống bên cạnh bé gái, nghiêm túc hỏi: “Cháu về với , là theo cô?”
Bé gái gần như do dự, bước một bước về phía Giang Từ: “Cháu… Cháu thể theo cô ạ?”
Giang Từ mỉm , nếu con bé ở với nó, cô ngần ngại rời và chẳng bận tâm nữa .
“Mày ! Mày đả thương định cứ thế mà ?!” Giọng nghiến răng nghiến lợi của đàn bà vang lên, xen lẫn tiếng rên rỉ đau đớn, xem vết đ.â.m sâu lắm.
“Mọi ơi mà xem! Có kẻ buôn ! Bọn buôn bắt cóc trẻ con!” Giọng chói tai của ả vang lên.
Nghe thấy thế, những sống sót gần đó tò mò thò đầu khỏi phòng xem chuyện gì. Khi thấy là nhà , một vài bĩu môi rụt đầu , nhưng cũng một bụng đến hỏi han sự tình.
Người đàn bà liền níu lấy họ, kể lể việc Giang Từ đánh , còn định cướp con gái của ả.
Một sống sót cẩn thận kéo tay áo Giang Từ, thì thầm: “Cô đừng dính , nhà là đấy, nhiều khi nó còn chửi cho.”
Giang Từ bé gái trong lòng đang ôm chặt lấy như vớ cọng rơm cứu mạng, cô lắc đầu: “Đứa bé , dù thế nào cũng mang .”
“Cô mang nó cũng thôi, đưa lương thực, đưa tinh hạch đây, bán nó cho cô.” Người đàn bà đẩy đám đông , mắt lóe lên vẻ tham lam.
“Bà mơ .” Giang Từ khẩy. “Bà xem đứa bé bà đánh thành thế nào, trời đông giá rét mà chỉ mặc một manh áo mỏng ném ngoài, thấy vốn dĩ bà cũng nó.”
Những sống sót dù ả thường xuyên đánh con, nhưng ngờ thể độc ác đến , nhất thời, những tiếng xì xào trong đám đông lớn hơn một chút.
Người vẫn hổ dữ ăn thịt con, nhưng bà nào cũng yêu thương con .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-240.html.]
Người đàn bà mắt lóe lên, còn định gì đó thì Tống Cẩn Xuyên bước . Thân hình cao lớn của che khuất ánh sáng từ bên ngoài hắt , lòng bàn tay bùng lên một ngọn lửa màu cam, ngay lập tức, cả hiện trường im phăng phắc.
Dưới ánh lửa màu cam, những sống sót cũng thấy rõ khuôn mặt của Tống Cẩn Xuyên và Giang Từ.
“Đây là chủ tiệm Giang và đội trưởng Tống ?” Dù Tống Cẩn Xuyên rời đội Liệp Báo từ lâu, nhưng khi nhắc đến , những sống sót vẫn quen gọi là đội trưởng Tống.
Người nhận họ là một sống sót quanh năm ngoài nhiệm vụ. Anh đến thành phố C vài , thậm chí từng ghé qua từ khi Thành Xan Ẩm còn là Thành Xan Ẩm, mà chỉ là một tiệm lẩu đơn độc, nên nhận Giang Từ.
Cái tên “chủ tiệm Giang” giờ đây nổi tiếng trong thời mạt thế, hầu như ai cũng ở thành phố C một Thành Xan Ẩm, nơi đó thứ gì cũng , và chủ tiệm họ Giang.
Những sống sót lập tức nhiệt tình hơn với Giang Từ hẳn, và bạn bè của họ cũng hôm nay đến Thành Xan Ẩm ở thành phố C để mua áo bông chăn bông.
Người đàn bà tức thì dám hó hé gì nữa, chồng của ả cũng đang đến Thành Xan Ẩm để mua áo lông vũ cho con trai ả.
Giang Từ ở lâu, thấy hai con Triệu Mạnh Kỳ thu dọn xong đồ đạc, cô liền cùng Tống Cẩn Xuyên ôm theo bé gái rời .
“Mạnh Kỳ , theo chủ tiệm Giang thế?” Có thấy Triệu Mạnh Kỳ cõng , dắt theo em gái, còn mang bao lớn bao nhỏ, trông như sắp chuyển nhà.
Triệu Mạnh Kỳ liếc Giang Từ, sự cho phép của cô, cô bé cũng dám sắp đến căn cứ ở Thành Xan Ẩm sinh sống.
Giang Từ thẳng thắn : “Cô gia nhập căn cứ của , cũng hoan nghênh tới.”
Câu như một quả b.o.m nổ tung giữa những sống sót. Ai cũng điều kiện ở Thành Xan Ẩm thế nào, nên lập tức rục rịch hẳn lên.
Ở phía , đàn bà vẫn còn ảo tưởng con gái đến Thành Xan Ẩm, thể nhân cơ hội đó để đòi hỏi lợi lộc. ả rằng, Giang Từ sớm dùng hệ thống đưa cả nhà ả sổ đen.
Ả càng , lúc chồng ả đang xếp hàng thì đá bay khỏi Thành Xan Ẩm một cách khó hiểu.
Về , trong căn cứ dần dần đều chuyển đến căn cứ Thành Xan Ẩm, chỉ còn một nhà bọn họ, bám trụ căn cứ ngày một trống trải và cô tịch, ôm run lẩy bẩy.