Đó là chuyện về .
Sau khi rời khỏi căn cứ, mấy Giang Từ lên xe buýt. Em gái của Triệu Mạnh Kỳ tên là Triệu Mạnh Ngọt, tuy hướng nội nhưng và chị ở bên cạnh nên cô bé vui vẻ, lí nhí chuyện.
Bé gái mà Giang Từ cứu vẻ ít , cô bé mặc bộ đồ bông lớn hơn nhiều, ngoan ngoãn bên cạnh Giang Từ.
Thực bộ quần áo là cỡ nhỏ nhất trong tay Giang Từ, nhưng mặc lên cô bé vẫn rộng thùng thình.
Nhìn hai chị em Triệu Mạnh Kỳ và Triệu Mạnh Ngọt trò chuyện cùng Chu, vẻ mặt cô bé lộ rõ sự ngưỡng mộ.
Giang Từ vỗ đầu cô bé, đưa cho một chiếc bánh mì nhỏ, nhét một cái tay Triệu Mạnh Ngọt.
“Cháu tên là gì?” Giang Từ hỏi.
Cô bé ngơ ngác cô lắc đầu, một lúc mới do dự mở miệng: “‘Con ranh c.h.ế.t tiệt’? Hoặc là ‘đồ của nợ’, … và ba đều gọi cháu như .”
Ngay cả Triệu Mạnh Kỳ cũng nhịn mà sang cô bé, mày nhíu .
“Không , cháu sẽ tên là Giang Hạnh nhé.” Giang Từ nghĩ một lát , hy vọng cô bé thể từ biệt quá khứ u ám, sống vui vẻ và hạnh phúc.
Giang Từ cảm thấy thể nhẫn tâm với những đứa trẻ nhỏ thế , cứ hễ gặp trong thời mạt thế là mềm lòng.
Nhìn đôi mắt sáng rỡ của Giang Hạnh, Giang Từ thở dài, vỗ nhẹ lên đầu cô bé.
Mẹ Chu trong chiếc xe ấm áp và thoải mái, hai cô con gái của tíu tít, khí ấm cúng lạ thường, bà cũng bất giác mỉm .
Xe về Thành Xan Ẩm ở thành phố C thì trời khuya. Xe dừng ngay bên ngoài căn cứ, Giang Từ sắp xếp cho họ một căn phòng, để nhà ba Triệu Mạnh Kỳ ở , chuyện khác mai hãy tính.
Khi phòng, Giang Từ bật chiếc đèn tường, ánh sáng quá chói nhưng vẫn khiến Triệu Mạnh Kỳ theo bản năng nheo mắt .
Cô bé điều kiện ở Thành Xan Ẩm chắc chắn , nhưng ngờ đến mức .""
""Sau khi dìu phòng nghỉ, cô gái đến bên cạnh Giang Từ, dúi cả túi tiền tay nàng: “ chừng đủ , tiền khám bệnh cho , cả tiền thuê nhà nữa. Nếu đủ thì ngày mai sẽ ngoài kiếm thêm tinh hạch về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-241.html.]
Giang Từ liếc tinh hạch trong túi, lấy vài viên trả phần còn cho cô.
“Chừng đủ .”
Thấy hốc mắt Chu Mạnh Kỳ ửng đỏ, dường như vẫn gì đó, Giang Từ bèn xua tay: “Đây là giá chung của thị trường, lấy hơn cũng lấy thiếu. Thôi , cô nghỉ ngơi sớm , kẻo lát nữa những sống sót khác bảo chúng ồn.”
Nói , nàng cùng Tống Cẩn Xuyên dắt theo Giang Hạnh rời .
Về đến sân viện của , Giang Từ mới thật sự thả lỏng. Việc sử dụng dị năng quá sức hôm nay vắt kiệt thể lực của nàng, giờ đây hai mí mắt cũng bắt đầu díu cả .
Dù , nàng vẫn cố gắng gượng dậy tắm rửa cho Giang Hạnh và bản . Nàng vẫn nghĩ nên sắp xếp chỗ ở cho Giang Hạnh thế nào, nên tối nay đành để con bé ngủ tạm trong phòng .
Giang Hạnh ngoan, trông chỉ mới vài tuổi nhưng việc gì cũng thể tự .
Lúc Giang Từ pha nước ấm cho cô bé, nó còn rụt rè : “Con tắm nước lạnh ạ, ở nhà con cũng tắm nước lạnh thôi.”
“Trẻ con tắm nước lạnh sẽ cao lớn .” Giang Từ cô bé, nghiêm túc .
Giang Hạnh ngây ngô gật đầu, đó ngoan ngoãn dùng nước ấm.
Trong lúc tắm rửa, Giang Từ thấy một tiếng “ọt ọt” rõ ràng. Nàng sững một lúc mới nhận hình như quên hỏi Giang Hạnh ăn gì .
Nàng, Tống Cẩn Xuyên và Chu Mạnh Kỳ ăn đường về. Lúc họ đến nhà Chu Mạnh Kỳ, em gái và cô cũng mới uống dung dịch dinh dưỡng xong, thế nên nhất thời nàng nhớ chuyện .
“Nhìn cái não cá vàng của , con chắc chắn cho con ăn gì .” Giang Từ .
Giang Hạnh vân vê ngón tay: “Không cần ạ, buổi tối con ăn gì cả.”
Dứt lời, một tiếng “ọt ọt” khác vang lên còn to hơn, như thể đang phản bác lời cô bé .
Giang Từ cô bé nữa, trực tiếp mang một phần thức ăn đặt mặt nó nghiêm túc dặn dò: “Trẻ con ăn cơm cũng sẽ cao lớn .”
Cuối cùng, Giang Hạnh ăn ngấu nghiến hết sạch phần thức ăn, đó ngoan ngoãn xuống bên cạnh Giang Từ.