Người sống sót đau đớn gật đầu: “Có ạ. Sau khi nhà cửa sụp đổ, lãnh đạo căn cứ tổ chức cứu viện. Căn cứ c.h.ế.t bảy, tám , thương mấy chục .”
Nghe thế, lòng Giang Từ cũng trĩu nặng, đó đều là những mạng sống sờ sờ.
Thấy trong nhóm sống sót cả già và trẻ nhỏ, Giang Từ vội vàng dẫn họ căn cứ, giúp họ các thủ tục cần thiết, đó chọn nhà cho .
Vừa nhà, liền cảm nhận sự ấm áp chân thật, cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ đến đây là nhờ đoàn tàu của Giang Từ, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm lo âu, bởi vì đó Tạ Linh và những khác từng rằng, Giang Từ vốn tiếp nhận họ vì cảm thấy việc xây dựng căn cứ phiền phức.
giờ đây, tảng đá trong lòng họ cuối cùng cũng đặt xuống.
Sau khi họ định chỗ ở, lượt thêm vài nhóm sống sót đến, hầu hết đều từ căn cứ bên qua.
Hôm nay Giang Từ bận rộn cả ngày, công việc chủ yếu là tiếp nhận những sống sót từ khắp nơi đến nương tựa.
Cô cũng đến thăm Trình lão xuất viện, vết thương của ông gần khỏi hẳn. Ông đang ở trong một căn nhà của căn cứ, trông thảnh thơi, vẻ gì là lo lắng cho tình hình ở căn cứ thành phố A. như lời ông , cục diện sắp đặt, giờ chỉ cần chờ nó tự lên men.
Khi Giang Từ từ căn cứ trở về thì trời nhá nhem tối. Cô ghé qua phòng sinh hoạt chung xem thử, Giang Hạnh tuy vẫn ít nhưng trông dần hòa nhập hơn, ánh mắt cũng ánh lên niềm vui.
Lúc đến đón cô bé, Tưởng Manh chủ động đề nghị nhận nhiệm vụ chăm sóc Giang Hạnh, dù cô cũng sống một , quý Giang Hạnh, cảm thấy cô bé giống đứa em gái của ngày tận thế.
Cô cũng Giang Từ thường xuyên ngoài nên Giang Hạnh thể ở cùng cô.
Giang Từ sang Giang Hạnh, kiên nhẫn hỏi ý kiến cô bé, nhưng Giang Hạnh rõ ràng vẫn còn rụt rè. Vì thế, Giang Từ vẫn quyết định đưa cô bé về, đợi đến khi nào cô bé thể chấp nhận thì mới đưa sang nhà Tưởng Manh.
Lúc rời , Giang Hạnh còn ngoái đầu , chút lưu luyến cô giáo Tưởng Manh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-243.html.]
Về đến nhà, thấy thời tiết lạnh lẽo như , Giang Từ, Tống Cẩn Xuyên và Giang Hạnh quyết định bày lẩu xiên ăn ngay trong sân.
Giang Hạnh gì đó, bởi lẽ từ nhỏ cô bé dạy rằng thì ăn.
cô bé một vòng mới phát hiện, việc đều Giang Từ và Tống Cẩn Xuyên xong hết, căn bản chỗ cho cô bé thể hiện.
Thấy cô bé yên, Giang Từ trực tiếp ấn cô bé xuống ghế: “Ở chỗ chúng , cháu vẫn là một đứa trẻ. Trẻ con nhỏ thế chỉ cần ăn uống là đủ , cần việc .”
Giang Hạnh mím môi, khoé miệng hiện lên một lúm đồng tiền sâu hoắm.
Lúc , hệ thống trong đầu Giang Từ bắt đầu lên tiếng: “Nhiệm vụ thành. Phần thưởng nhiệm vụ: Khách sạn.”
Giang Từ bản vẽ 3D của khách sạn, tòa nhà cao đến 28 tầng trông thật hoành tráng, phía là mấy chữ lớn mạ vàng: Khách Sạn Hữu Nhất Gia.
Ngày hôm , một tòa nhà cao tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất. Vì đây là tòa nhà cao nhất trong khu vực nên những sống sót thấy ngay.
Mọi kinh ngạc tốc độ xây dựng của tòa nhà cũng như tên của nó. Khách sạn, điều đó nghĩa là khi họ đến Xan Ẩm Thành sẽ cần về ngay trong đêm nữa ?
Có sống sót tò mò trong, đại sảnh trang trí huy hoàng lộng lẫy, một chùm đèn pha lê khổng lồ rủ xuống từ trần nhà.
Kể cả ngày tận thế, nơi cũng xem là khách sạn 5 .
Lúc khách sạn vẫn khai trương, những sống sót chỉ thể ghé cửa sổ bên ngoài để xem bên trong trông như thế nào.
Xan Ẩm Thành vì thêm cửa hàng nên diện tích cũng mở rộng ít. Giang Từ sắp xếp mấy công nhân đến khách sạn, mắt đưa việc kinh doanh của khách sạn hoạt động.
Tuyết rơi ngày một dày.