Hoàng Điển cảm thấy lòng bao giờ bình yên đến thế. Có niềm nở chào hỏi, cũng gật đầu mỉm đáp .
Về đến nhà, chặt gà thành từng miếng, cho nồi cùng các loại gia vị. Đợi đến khi mùi hương quen thuộc bắt đầu sộc khoang mũi, trong bếp, khung cảnh tuyết trắng ngoài cửa sổ, bất giác nước mắt tuôn rơi.
…
Giang Từ ngủ một giấc thẳng đến năm giờ sáng hôm . Ngủ đủ giấc, cô chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, chỉ điều bụng đói meo.
kịp khỏi phòng, cô thấy bàn một nồi cơm điện nhỏ đang giữ ấm thức ăn. Xem là Tống Cẩn Xuyên chuẩn sẵn cho cô.""
""Ăn cơm xong, hệ thống báo cho Giang Từ một tin khiến cô vô cùng mừng rỡ: bao nỗ lực ngừng, tiệm lẩu của cô cuối cùng nâng cấp lên mức cao nhất. Diện mạo cùng của nó là một tòa lầu sáu tầng hoành tráng, mang đậm kiến trúc cổ kính Trung Hoa.
Tiệm cả sảnh lớn, các phòng riêng lầu, thậm chí cả khu lẩu băng chuyền và lẩu xiên que. Đặc biệt, tầng sáu mới xây thêm các khu vực nghỉ ngơi thư giãn như khu móng, khu xem phim và cả phòng nghỉ riêng.
Giang Từ dùng điểm tích lũy để thêm tầng sáu một cửa hàng tiện lợi, biến nơi thành một tổ hợp mua sắm giải trí với đầy đủ tiện nghi, với mong ai đến đây thì sẽ chẳng nỡ rời .
Thoắt cái, Giang Từ đến thế giới hơn một năm, gần hai năm, trong khi ở thế giới thực mới trôi qua gần một tháng. Trong thời gian đó, cô vẫn nhận điện thoại của cha . Những lời dặn dò tha thiết của họ qua điện thoại khiến Giang Từ mấy đỏ hoe mắt.
Bây giờ tiệm lẩu xong xuôi, hệ thống cũng hào phóng cho Giang Từ nghỉ phép mấy ngày để cô về thế giới thực tiếp quản tiệm.
Chuyện Giang Từ nhiệm vụ biến mất vài ngày là chuyện thường, nhân viên trong tiệm và những sống sót ở căn cứ cũng quen.
Giang Từ tạm thời giao hết việc vặt cho Tống Cẩn Xuyên. Anh việc cẩn thận, tỉ mỉ nên cô yên tâm.
Biết tin Giang Từ sắp mấy hôm, lòng Tống Cẩn Xuyên dâng lên nỗi nỡ, nhưng mặt chẳng hề biểu lộ ngoài, chỉ lẳng lặng chuẩn ít đồ đạc để cô mang về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-255.html.]
Dù Giang Từ một , nhưng mơ hồ cảm nhận cô còn ở thế giới nữa. Vì , mỗi cô rời , lòng dấy lên một nỗi lo sợ, sợ rằng cô sẽ bao giờ trở .
Giang Từ cất hết những món đồ bày đất, quà chuẩn cho cha và họ hàng, gian với Tống Cẩn Xuyên: “Khoảng thời gian vất vả cho , em sẽ mang đặc sản về cho nhé.”
Tống Cẩn Xuyên mỉm , dịu dàng dặn dò: “Được, chú ý an , về sớm nhé.”
Giang Từ với xoay trở về phòng.
Đang chuẩn mở cửa, chẳng hiểu cô ngoảnh đầu . Tống Cẩn Xuyên vẫn giữa trời tuyết, bóng dáng phần cô độc. Đã từ lâu , hai gần như hình với bóng, và luôn lặng lẽ ở phía cô. Không vì , một góc nào đó trong lòng cô bỗng mềm .
Một thôi thúc bất chợt khiến cô xoay , bước trở bên cạnh Tống Cẩn Xuyên.
Anh ngơ ngác, còn kịp hỏi cô chuyện gì thì cảm nhận một cái ôm nhẹ. Cả cứng đờ tại chỗ, đến khi hồn thì Giang Từ biến mất.
Giang Từ để một “quả bom” lớn thế nào. Sau khi trở về thế giới thực, cô thẳng đến địa chỉ của tiệm lẩu.
Cô lấy giấy tờ nhà đất từ trong gian xem qua, thông tin đều bổ sung đầy đủ. Khi tầm mắt lướt xuống, thấy tên giấy chứng nhận quyền sở hữu, vành mắt Giang Từ hoe đỏ.
Tòa nhà từng quây kín bằng bạt giờ gỡ xuống, để lộ một tiệm lẩu sáu tầng sừng sững mắt công chúng.
Kiến trúc của nó hài hòa với các điểm du lịch xung quanh như bảo tàng. Lúc Giang Từ qua, vẫn còn vài đang cửa chụp ảnh, hỏi han xem đây là điểm tham quan gì. Biết đây là tài sản tư nhân, ít tỏ khá thất vọng.
Bởi vì từ bên ngoài, nơi thực sự .
Thấy cửa đông , Giang Từ bèn vòng cửa . Giống như căn nhà nhỏ cô đang ở, phía tiệm lẩu cũng một sân nhỏ, trong sân một mảnh vườn rau, vài cây ăn quả, cùng mấy gian nhà ở, nhà bếp và nhà kho.