" các giáo viên chỉ dạy cho cháu những kiến thức trong sách thôi , họ còn dạy cho cháu nhiều điều mà cháu nữa." Tống Úc Hòa luôn nhận rõ sự thông minh của cháu gái lớn, dù là con trai con dâu, ngay cả Tống Lam Thư khi dạy con, cháu gái bà luôn là đứa học nhanh nhất. Bà cũng cháu trai bà với Hàn Ngang sát bên học từ cháu gái bao nhiêu thứ, nhưng những thứ thì chỉ ở trường mới học , ở đó chỉ học kiến thức, mà còn học cách giao lưu với bạn bè, cả cách cư xử chuẩn mực nữa.
Nhiều thứ lắm, ai thể dễ như mà học hết tất cả thứ, con mà, nên học nữa, học mãi.
Hứa Thừa gặm bánh bao .
Nhìn thấy như , Tống Úc Hòa nghĩ ngợi : "Thôi thì thế , nếu mà các cháu học , bà sẽ bảo giáo viên để bọn cháu nhảy lớp, ?"
"Nhảy lớp? Nhảy lớp là cái gì ạ?"
"Chính là kiểu nếu cháu mới học lớp một hết những kiến thức của lớp hai, đậu luôn bài kiểm tra, thì cháu cần học lớp hai nữa mà thể học lên lớp ba." Tống Úc Hòa kiên nhẫn giải thích cho .
Bà càng , ánh mắt Hứa Thừa càng sáng, cuối cùng hỏi thẳng: "Như nghĩa là cháu thể học bớt một năm đúng ạ?"
DTV
Tống Úc Hòa: " ."
Hứa Thừa cắn thêm một miếng bánh bao, ánh mắt lộ vẻ quyết tâm, bẹp miệng: "Thế thì , bà nhất định với giáo viên đó, cháu với em gái đều nhảy lớp."
"Tới lúc bọn cháu học bà ."
Hứa Nặc cũng hài lòng với câu trả lời , khi ăn sáng, cô đến trường với trai và Hàn Ngang. Sau khi đến trường, mắc một rắc rối, các bạn học chỉ hàng hai, nhưng Hàn Ngang Hứa Thừa đều chung với Hứa Nặc.
Hứa Nặc: "..."
Cô hai trai nhỏ đằng : "Hay là hai chung , để em một ?"
Hứa Thừa: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-181.html.]
Hàn Ngang: "..."
Nhìn Hứa Nặc một bên cửa sổ, hai đồng thời nhăn mặt.
Tại chỗ cho ba ?
Ba bạn nhỏ đang gần bên , ở giữa một lối chắn ngang Hứa Nặc và hai Hàn Ngang và Hứa Thừa, hai nhỏ gục đầu xuống bàn chờ tiếng chuông vang lên, chờ giáo viên lên lớp.
Ngay khi tiếng chuông lớp vang lên, Hàn Viễn Phương cầm giáo án bước . Có lẽ bởi vì học sinh vốn dĩ sợ giáo viên, ông bước thì lớp học đang sôi nổi lập tức trở nên yên tĩnh, một đám học sinh chằm chằm Hàn Viễn Phương chớp mắt.
Hàn Viễn Phương đặt thứ trong tay lên bục, giới thiệu bản , đó sắp xếp chỗ .
Ba Hứa Nặc tách , mặc dù Hứa Thừa vẫn cùng Hàn Ngang, nhưng xếp hàng đối diện với bục, còn Hứa Nặc vẫn nguyên tại chỗ. Mặc dù Hứa Thừa và Hàn Ngang hài lòng về chỗ của , nhưng Hứa Nặc hài lòng với chỗ của cô, vì vị trí của cô gần tường gần cửa sổ, gió thổi khổng , mưa rơi ướt, vì cửa sổ cao nên giáo viên cũng .
Chỗ còn gì để chê.
Về phần trai và Hàn Ngang, chỉ thể thiệt ngại ghê. mà bọn họ đều lớn cả , cần lúc nào cũng dính lấy nữa, nếu bọn họ tìm yêu đây?
Hứa Nặc mỉm he he. Sắp xếp xong chỗ cũng qua nửa tiếng học , nửa tiết còn Hàn Viễn Phương để bọn họ giới thiệu bản . Cả lớp hết thảy ba mươi lăm đứa, thêm Hứa Nặc nữa mới đủ năm bé gái, với năm đứa thấy đứa nào nhà cũng điều kiện tồi, Hứa Nặc trắng nõn mũm mĩm ăn mặc gọn gàng, thì bốn bé còn đều mặc đồ lành lặn cả, chắp vá miếng nào.
Mấy bạn nhỏ đang ríu rít với thấy Hàn Viễn Phương kêu tự giới thiệu, thì đều cúi đầu im như chim cút.
Trong phút chốc, khí im phăng phắc.
Hàn Viễn Phương dạy học vài năm, nhiều đ.â.m quen với tình huống , dù thì học sinh mới năm nào cũng thôi, mấy bạn nhỏ bình thường sôi nổi nhiệt tình bay giờ cũng im thin thít, ai cũng giới thiệu đầu tiên.
Hứa Nặc chớp chớp mắt, gì.
Đôi mắt của Hàn Viễn Phương quét qua từng khuôn mặt của học sinh, chỉ một nữ sinh đang háo hức thử. Nữ sinh đó ăn mặc nhất lớp, áo đỏ, quần xanh, chân một đôi dép nhỏ. Kiểu phối đồ thế hệ chê quê òm thời thượng thời bây giờ, nhưng theo kịp nữa kìa.