Kẹo mà Hứa Trường Hà sử dụng cho đám cưới là một loại kẹo cứng giá một xu, hơn nữa Hứa Nặc thấy cũng nhiều lắm, lẽ là cam lòng mua nhiều. Hứa Nặc cầm kẹo cũng từ chối, suy cho cùng thì đây là tấm lòng của cô dâu chú rể, mang đến cho họ khí vui mừng, việc gì từ chối khiến mủi lòng.
Ngày thì thứ êm xuôi mới .
“Chị ơi, em và Tráng Tráng cũng đón dâu ?” Vừa Đường Ngôn trai chị gái cùng với cháu trai cả chuyện vẫn xen , lúc đôi mắt sáng lấp la lấp lánh: “Em còn gặp cô dâu .”
Hứa Nặc định chê bé thể nào, đây thanh niên trí thức kết hôn còn mời bà cô đến dọn tiệc, kết quả lời đến bên miệng, cô mới nhớ lúc đó bà cô vốn dĩ mang Đường Ngôn cùng, cho nên bạn nhỏ Đường Ngôn thực sự thấy cô dâu.
Cô khỏi xoa đầu Đường Ngôn: “Lát nữa là thể gặp .”
Đường Ngôn như chuột ăn vụng, vui vẻ chạy tới nắm tay Hàn Thần: “Tráng Tráng, tớ sắp cháu dâu .”
Hứa Nặc, Hứa Thừa, Hàn Ngang: “Khụ…”
Tại bé thể cháu dâu mà tự hào khác gì vợ ?
Đến mười một giờ, Hứa Trường Hà đến kêu mấy đứa Hứa Nặc cùng đón dâu. Ngoài năm Hứa Nặc, còn một vài trai quan hệ với Hứa Trường Hà, còn mấy trong nhà đến tuổi, một đội viên cũng đến chung vui.
Hứa Nặc phát hiện Hứa Trường Hà còn đổi bộ quần áo, áo sơ mi trắng với quần tây đen, chân một đôi giày vải màu đen. Mặc kệ quần áo giày dép đều là đồ mới tinh, Hứa Trường Hà lớn lên trai, bộ đồ hề cũ kỹ, ngược càng khiến cho như hạc trong bầy gà giữa đám thanh niên choi choi.
“Hứa Trường Hà mặc thế trai quá nha.” Hứa Thừa quan sát một hồi, kề tai Hàn Ngang nhỏ: “Cậu em gái tớ ngây ngẩn cả kìa.”
Hàn Ngang vốn nghĩ Hứa Trường Hà ăn mặc như trai đến chừng nào, khi lời của Hứa Thừa ngay lập tức cau mày, theo tầm mắt của Hứa Thừa liếc Hứa Trường Hà, đó đảo mắt Hứa Nặc đang bên , thấy cô thực sự đang chằm chằm Hứa Trường Hà, lông mày càng nhíu , miệng cũng mím chặt, mấy chữ: vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-194.html.]
DTV
Hứa Thừa để ý đến vẻ vui của , vẫn như cũ nghiêng tiếp tục kề lỗ tai nhỏ: “Hàn Ngang, xem tớ mặc một bộ quần áo như mới trai ? Thực tớ thấy Hứa Trường Hà lớn lên trông thật, giờ ánh mắt em gái tớ tệ ? Bằng thì em cứ Hứa Trường Hà chớp mắt mãi ? Cha tớ , Hứa Trường Hà vẻ ngoài trắng trẻo, tuấn tú, mềm yếu?”
Cậu bé dứt lời liền kinh hãi phát hiện khuôn mặt Hàn Ngang lúc đen như mực, đều : Đừng phiền !
Hứa Thừa: “...”
Cái , cái , cái , thế là ? Sao mà như ai đó đánh , trông cái mặt đen sì sì , thật sự là nỡ thẳng.
Sau đó bé trơ mắt Hàn Ngang đến bên em gái như một cô vợ nhỏ, mặt vẫn luôn lạnh lùng chút đau khổ em gái bé, hỏi: “Nặc Nặc, em cũng cảm thấy Hứa Trường Hà trai ?”
Hứa Nặc: “Hả?”
Cô chút ngây ngốc Hàn Ngang, vì cớ gì mà hỏi như . cô vẫn thành thật : “Lớn lên khá ưa , trắng.”
Một cái trắng che trăm điều , hơn nữa Hứa Trường Hà vẻ ngoài trắng trẻo, tuấn tú, mềm yếu, khiến cho thấy nuôi thành cái kiểu như . Có điều Hứa Nặc hứng thú gì với diện mạo của Hứa Trường Hà, ngược là một phú nhị đại cho thuê, thực Hứa Nặc thích kiểu lạnh lùng nghiêm nghị, kiểu trông thể bảo vệ khác hơn.
Hmm... chính là kiểu núi băng chỉ sưởi ấm như đời .
Hàn Ngang Hứa Nặc xong, chỉ cảm thấy tiền đồ của thật xa vời, bởi vì diện mạo của và Hứa Trường Hà khác xa , chỉ một điều giống duy nhất là cũng trắng. Cậu vác vẻ mặt ủ rũ theo đội ngũ đón dâu đến chỗ thanh niên tri thức, chốc lát Hứa Trường Hà, chốc chốc Hứa Nặc, môi mỏng cũng sắp thành một đường.
Hứa Trường Hà đằng vây quanh, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh đến mức dựng hết cả lông như thấy quỷ cả một đoạn đường, khiến cho nổi cả da gà.
Anh nhịn đưa tay xoa xoa cánh tay của , xoa để sưởi ấm, nhưng tay mới đặt lên áo sơ mi mới của chút bất đắc dĩ.
Đây là bộ quần áo mới, là vợ mua cho đó, còn đôi giày mới nữa, cũng là vợ cho. Từ nay về , vợ , ngày tháng trôi qua sẽ lắm .