Cả đoàn vô cùng náo nhiệt đến chỗ thanh niên tri thức, nhưng bầu khí ở chỗ thanh niên trí thức chút vi diệu vì sự kiện hạn ngạch đó của công nông binh. Nhất là sự việc Văn Lan và Hứa Trường Hà bắt gian tại giường để mất năng lực cạnh tranh, những thanh niên tri thức nhảy nhót tưng bừng nhất cũng vớ bở hạn ngạch, ngược là thành thật việc, xu nịnh mà thu dọn đồ đạc học đại học, cái khiến cho những vài bất bình tỏ thái độ.
cũng cách nào khác, ở đây đặt nội quy, như đám quần chúng om sòm tiến cử thì lãnh đạo duyệt, nếu tình hình cứ luôn như , thì trong nhà cũng chẳng còn cách, lẽ chỉ thể ở trong đội trồng trọt cho đến khi cho phép thanh niên trí thức trở thành phố.
Còn kỳ thi đại học?
Hứa Nặc cảm thấy những thanh niên tri thức đó . Không cô coi thường bọn họ, mà thực sự là... trình độ văn hóa bằng mấy học sinh trung học trong đại đội bọn họ. Hơn nữa, khi về nông thôn, họ ồn ào lắm , bắt đầu việc thì nghiêm túc, đến nuôi sống bản còn miễn cưỡng chứ gì đến chuyện dành thời gian sách.
Nếu thực sự khôi phục chế độ thi đại học, bọn họ thể thi đậu là điều khó thể xảy .
Bây giờ bầu khí ở chỗ thanh niên tri thức cũng , Hứa Nặc cảm thấy Văn Lan rời cũng , hôm nay kết hôn ở riêng, hai vợ chồng sẽ trực tiếp sống bên ngoài, thể tự chủ. Tuy Hứa Trường Hà là cái tên lông bông, nhưng cũng chẳng chuyện gì cả, hơn nữa Hứa Nặc thấy lý, EQ và IQ đều bật mỗi lúc, điều quan trọng nhất là thích quan tâm Văn Lan. Hai vợ chồng ngốc, nếu chăm chỉ ở một chỗ thì cuộc sống sẽ đến nỗi nào.
Hiển nhiên Văn Lan cũng hài lòng với Hứa Trường Hà, Hứa Trường Hà đưa đón dâu, Văn Lan ở trong phòng đóng cửa ngăn cách một lát, đó Hứa Trường Hà thúc giục mở cửa. Bây giờ cần ‘thơ hóa trang’ gì nữa, Hứa Trường Hà ở ngoài cửa đủ kiểu như bảo đảm trong tương lai sẽ đối như như với Văn Lan, khi đến nhà Hứa Sinh Căn thì cặp vợ chồng còn tuyên thệ với thủ trưởng.
Văn Lan hôm nay cũng mặc một quần áo mới, áo đỏ quần đỏ, chân một đôi giày da màu đen chờ sẵn, hai b.í.m tóc buộc bằng sợi dây màu đỏ, cả tràn đầy khí vui mừng.
Trên tay cô còn cầm theo một chiếc túi, trong túi hằn là đựng đồ giá trị và kẹo cưới để phát, đến nỗi của hồi môn cô thì do một vài thanh niên trí thức quan hệ với cô cầm.
Nói là của hồi môn nhưng thật chẳng thứ đồ gì xuất sắc cả, chỉ là một cái chăn bông, còn một cái chậu rửa mặt. Hứa Nặc đoán rằng cô ý định rẻ rúng gia đình Hứa Trường Hà nên cũng ý định mang quá nhiều đồ qua đó, còn thể từ từ mua khi ở riêng. Nghĩ bọn họ nhanh sẽ dọn khỏi nhà Hứa Trường Hà, bằng thì Văn Lan cũng sẽ thể mang những thứ khác đang để ở chỗ thanh niên trí thức.
Càng Văn Lan, cô càng cảm thấy cô thông minh, nếu đưa chuyện tiểu thuyết thì cô và Hứa Trường Hà sẽ là nam nữ chính. Hmm... đại khái là một vai phụ lội ngược dòng.
Khi trở nhà Hứa Trường Hà, trong sân nhà khá nhiều , Hứa Nặc tham gia cuộc vui mà tìm một chỗ cùng mấy Hứa Thừa xuống chờ mở tiệc. Giờ mà tranh thủ tìm chỗ thì lát nữa nhiều đến sẽ còn chỗ nữa.
Cô thấy ít dìu già dắt trẻ tới.
“Anh Tiểu Ngang, nhà mừng lễ là góp phần ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-195.html.]
Hàn Ngang gật đầu, khuôn mặt nhỏ kéo căng dịu nhiều: “Mẹ .”
“Nhà tớ cũng là bà tớ .” Hứa Thừa đáp lời. Nhà bé bàn bạc xong xuôi cả , khi gộp chung thì góp năm hào, còn bà của còn tặng riêng cho Hứa Trường Hà một phong bì đỏ, khỏi đến lúc đó Hứa Trường Hà nhận một xu tiền biếu.
Đừng tưởng rằng là khoa trưởng, cha, , chị dâu của Hứa Trường Hà thực sự thể như thế.
Năm họ với chuyện chờ mở tiệc. Mười hai giờ, Văn Lan và Hứa Trường Hà tuyên thệ thủ trưởng, yên lặng , khi tuyên thệ xong thì xem lễ sôi nổi vỗ tay, ngoài sân đúng lúc thả một tràng pháo.
Hứa Nặc lắng nghiêm túc, chỉ hơn chục tiếng vang, ước chừng một dây pháo cắt thành nhiều đoạn.
Sau khi thả pháo thì mở tiệc. Bàn của bọn họ coi như an , đều là gái lớn con dâu, cụ bà con cháu. ngay cả như thì chầu ăn Hứa Nặc cũng ăn , bởi vì các món ăn thực sự tệ.
Bát tương cà tím, bát canh gà hầm khoai tay, Hứa Nặc thấy mấy miếng thịt , trái mấy bà con dâu lớn gắp thịt, còn to bằng đầu ngón tay của Hứa Nặc.
DTV
Thực sự là keo kiệt quá .
Còn đậu que thịt bằm, canh cá đậu hủ, nhưng thịt cá đậu hủ thì chẳng bao nhiêu, canh thể là nước lèo trong vắt, Hứa Nặc thật sự nghi ngờ liệu cá miếng đậu hủ nào trong canh của mười bàn .
Sau đó món chính là màn thầu tam hợp, sử dụng bột khoai lang, bột ngô và bột cao lương, trong đó bột khoai lang là nhiều nhất, bột ngô là ít nhất.
Hứa Nặc: “…”
Thật là khó bà cô.
Năm tùy ý đối phó ăn hai miếng, trực tiếp mở đường hồi phủ về nhà ăn thêm bữa cơm.
Hôm nay đúng là để cho cái miệng của chịu thiệt.