Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-08-20 23:09:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù chút thắc mắc, nhưng Hứa Nặc vẫn nhận đơn .

Chẳng qua là do đại đội trưởng nhờ cô quá nhiều.

Loại giấy mà đại đội trưởng đưa là loại một trăm hai, cô từng việc ở xưởng giấy tranh vẽ, loại mắc nhất là loại hai mươi cơ, còn đây chỉ loại một trăm hai.

nhanh Hứa Nặc liền cảm thấy ngây thơ, đại đội trưởng đưa cho cô một tờ, mà là bốn tờ. Tính bốn tờ một trăm hai, thì một tờ cũng ba mươi đồng. Hơn nữa, yêu cầu của đại đội trưởng chút cao, giống những khác.

đại đội trưởng bốn bức tranh lịch sẽ in lên túi giấy, bọn họ nghiên cứu một loại túi giấy bền, cho nên chuẩn ăn lớn. Dù bây giờ cũng mất tiền mua lịch, thì bọn họ sẽ in lịch năm lên túi giấy, trông mắt, lịch để coi, lúc túi hỏng còn thể giữ để xem lịch.

Hứa Nặc: “…”

Thật , con Hứa Nặc đơn giản, khi mua túi giấy, đều sẽ chọn những túi đơn giản, ít họa tiết. thẩm mỹ của bây giờ khác ngày xưa, chỉ thích hoa đỏ, lá xanh, chim hót líu lo, và lễ hội pháo hoa đỏ rực.

Màu nhẹ nhàng là màu như thế nào?

Màu gì phối cùng hoa đỏ lá xanh mà hợp mắt?

Mất một lúc lâu, Hứa Nặc cũng hiểu tại các cô gái đều mặc những chiếc áo sặc sỡ. Rất may mắn là dù cha mua vải hoặc là quần áo cho cô đều chọn những màu nhẹ nhàng, nếu họ mua cho cô một đống quần áo và vải đều là những màu sặc sỡ, chắc chắn cô sẽ mặc.

“Chú đang nghĩ, bốn bức họa chim hoa.” Đại đội trưởng xoa xoa cằm: “Chú thấy hoa mai , nhưng ông chủ bảo nhiều lá quá, cái gì mà ngó sen trông sẽ mắt hơn.”

“Hoa sen.”

, chính xác, chính là hoa sen, thì cháu vẽ một bức hoa hồng, một bức hoa sen.” Đại đội trưởng Hứa Nặc, trong ánh mắt ngập tràn sự mong mỏi. Trước mới Hứa Nặc học vẽ, ông nghĩ dù đứa trẻ thông minh đến dâu, cũng sẽ vẽ cái gì trò. bây giờ thì khác, từ khi những bức tranh cô vẽ, ông cảm thấy tương lai của con nhóc nhất định sẽ tồi, tuy thể học đại học, những chẳng nhà bọn họ cũng một xưởng giấy , mai sẽ cho cô đến xưởng giấy , cũng thành công kém gì công nhân thành thị chứ.

Hoa mai, hoa mẫu đơn Hứa Nặc đều vẽ, vì cô gật đầu đồng ý: “Vậy hai bức còn thì ạ?”

Việc cũng đại đội trưởng nan giải, ông lúc nào canh tác, lúc nào nên gieo trồng, nhưng còn những loài hoa cỏ đối với ông thì mù tịt. Nếu mấy năm nay xưởng đều in những loại hoa cỏ, thì ông sẽ nhiều đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-199.html.]

DTV

“Hay cháu tự nghĩ xem?” Ông Hứa Nặc, đó tiếp: “Cháu là vẽ mà, nếu chú quá nhiều loại hoa lá, sợ rằng cháu sẽ rối.”

“Hoa của mùa xuân, hoa sen, hoa cúc, hoa mai, chú?”

“Được.” Đại đội trưởng xong, hai mắt sáng lên, lập tức đồng ý, nhưng đó ông nài nỉ: “Nặc Nặc , chú cảm thấy hoa mẫu đơn vẫn hơn, mang ý nghĩa hạnh phúc nhiều hơn. Chi bằng đổi các loài hoa của mùa xuân thành hoa mẫu đơn, hoa đó cũng thấy vui vẻ, hạnh phúc.”

Hứa Nặc: “…”

Đây chẳng là chê hoa của mùa xuân quá nhạt nhẽo ?

Cô tỏ vẻ phục.

Đại đội trưởng tiếp tục : “Người là những bông hoa lớn sẽ họ cảm thấy nhức đầu, hoặc là màu sắc đỏ sẽ cho họ vô cùng phấn khích.”

Hứa Nặc: “…”

Cô ngây thơ gật đầu: “Được ạ.”

Nghe câu trả lời , đại đội trường vui mừng khôn xiết, ông Hứa Nạc như chính đứa con của , giọng cũng dịu dàng hơn. Dù ông cũng lớn và thô lỗ, Hứa Nặc cũng chút quen.

“Vậy cháu từ từ vẽ, vội. Sang đầu năm chú mới dự bán thứ .” Đại đội trưởng tiếp tục : “Chú vốn định đợi cháu nghiệp phổ thông sẽ đề cử cháu đại học Công Nông Binh, nhưng bà cháu bảo cháu học đại học đó, đến lúc đó cháu xưởng giấy của chú , chú sẽ phát lương cho cháu.”

Nhân viên của xưởng giấy đều thông qua bài kiểm tra mới thể , nhưng Hứa Nặc vẫn còn đang học, cần tham gia kiểm tra, ông liền cho cô một chức vụ. Xem vị trí của đại đổi trưởng cũng tồi. Dù ông cũng , chỉ cần Hứa Nặc chịu tới, cũng ai phản đối, từ khi những bức tranh Hứa Nặc vẽ, xưởng giấy bọn họ bán ít quyển lịch.

“…” Hứa Nặc lúng túng : “Chú, cháu bài kiểm tra, dám xưởng , đây chẳng là phá lệ . Hơn nữa cháu cảm thấy bây giờ cũng , cháu thiếu tiền xài, mỗi ngày đều , vẽ cái gì thì vẽ cái đó, ung dung tự tại.”

Đại đội trưởng: “…”

Ông Hứa Nặc bằng ánh mắt “Trẻ con thấy khổ thì phấn đấu”, nhớ ông chuyện với kế toán và thư ký. Ban đầu, kế toán khi nghiệp sẽ đây . Lúc đó, xưởng giấy của họ đang phát triển, nhiều , cần thông qua kiểm tra cũng , nếu là khác sẽ mừng rỡ thôi. lúc đó, thư kí khả năng kế toán khi nghiệp cho họ là lớn, ông phản đối, thứ nhất kế toán hứa, thứ hai cô đang cần kiếm tiền, thời điểm lúc đó, ngành giấy là phát triển nhất.

Loading...