Lúc , nhớ đến lời thư kí , trong lòng ông chút thổ huyết, quả nhiên thư ký sai. Tuy bây giờ Hứa Nặc vẽ thuê cho xưởng giấy nhiều, hơn nữa giá tranh cũng đắt, nhưng thể , Hứa Nặc thể bỏ xưởng giấy mà , nhưng xưởng giấy thể thiếu cô.
Sử dụng các bức tranh của Hứa Nặc, ông còn hài lòng về những bức tranh khác. Dù cho ông bức tranh khác hơn, thì thành phố cũng nghĩ như ông. Không hiểu tại , ông phá lệ cho Hứa Nặc!
Ông do dự một chút, nghiến răng nghiến lợi, ông với thư kí và kế toán bàn bạc với , tìm phương án khác: “Không thì cháu đến nhà máy kĩ thuật viên, chuyên về vẽ tranh và thiết kế?”
Đại đội trưởng đúng , ông lặp lời Hứa Trường Hà, chứ cũng hiểu rõ ý nghĩa của lắm: “Trong xưởng mỗi tháng cũng nhận việc đặc thù, lương sẽ là lương cơ bản, nếu bức tranh của cháu mua nhiều, còn thêm thưởng.”
Còn chuyện như ư?
Hứa Nặc đại đội trưởng, nhịn mà hỏi một câu: “Tiền thưởng tính như thế nào ạ?”
Đại đội trưởng: “…”
Có nhà Tống Úc Hòa đều tinh ranh như ?
Ông chầm chậm đưa một con : “15?”
Hứa Nặc: “…”
Lương cơ bản của bà cô một tháng cũng chỉ 30 đồng, mặc dù so với cha , nhưng dù cũng , cô vốn chỉ là kỹ thuật viên trong xưởng, so với khác cũng khá cao. ở xưởng thì quá gò bó, cô thấy việc thích hợp với chút nào.
Cô chuẩn lên tiếng thì đại đội trưởng lên cắt ngang: “Nếu cháu cảm thấy thích hợp, thể như vầy, những chiếc túi cháu thiết kế, cùng những bức tranh của cháu, bán bao nhiêu sẽ chia hoa hồng cho cháu bấy nhiêu. Theo cách , cháu sẽ lương cơ bản, nhưng cháu nhất thiết ở xưởng, ở thì thể ở đó.”
Ý kiến là của Tống Lam Thư đưa cho ông, vì ôm may mắn nên đại đội trưởng cũng dám ý tưởng đầu tiên.
Nếu Hứa Nặc còn nhỏ tuổi ngây thơ, ông trực tiếp giá 15 đồng một bức, đó chẳng là việc các doanh nhân .
Hứa Nặc nhíu mày, cảm giác phương pháp , hết, cứ định nguồn tiền, dù nó cũng sẽ ích, nếu cô nhận đại học. Tiền lương cơ bản gì gì đó, cô quan tâm, bây giờ lịch và túi bán chạy, cái túi sắc nước hương trời cô vẽ, bà tái bản chín , bán hơn ba trăm ngàn chiếc.
Mặc dù túi của xưởng quá đắt, nhưng nhu cầu của con cao, thể thấy các nhà kinh doanh đều hướng tới việc lợi nhuận thấp, nhưng lượng mua cao. Các cửa hàng bách hóa huyện đều sẽ tặng một túi giấy khi mua 20 tệ, túi giấy đó cũng từ xưởng giấy mà , chúng đều các cửa hàng bách hóa mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-200.html.]
Lời ít tiêu thụ mạnh, là hiệu quả, vì nhiều như cũng ăn nên mà.
“Còn hoa hồng thì ?”
Đại đội trưởng đưa hai ngón tay.
Hứa Nặc sững sờ, giọng điệu chút đổi: “Hai mươi phần trăm?”
Đại đội trưởng vẻ mặt sửng sốt của Hứa Nặc, cảm thấy cô đang ngạc nhiên cực độ.
“Hai mươi phần trăm của tiền lời.” Nói câu ông cũng chút đau răng, mặc dù ông học nhiều, những cũng thế nào là ‘bỏ con săn sắt, bắt con cá rô’, như thư ký và Tống Lam Thư , Hứa Nặc triển vọng, bây giờ nhanh chóng mang về, sẽ lỗ. Nếu Hứa Nặc sẽ tăng giá tranh lên thì ? Vậy là thua thiệt ?
Hứa Nặc: “…”
Quả nhiên là cô suy nghĩ quá nhiều.
Tuy nhiên, điều kiện cũng , tiền kiếm nhiều hơn so với việc cô bán một bức tranh.
DTV
Cô đại đội trưởng với hai mắt sáng rực: “Được thôi, khi nào thì chúng ký hợp đồng ạ?”
Không hợp đồng, cũng bảo hiểm, nếu xưởng giấy cần cô thì tính đây?
“Ngay trong hôm nay, nhưng chú , bốn bức tranh mới đặt hàng sẽ tính hợp đồng.” Đại đội trưởng lo lắng, sợ bản sẽ bỏ qua cơ hội hiếm , ông Tống Lam Thư Hứa Nặc gửi bản thảo cho nhà xuất bản tỉnh, cái gì mà truyện tranh. Truyện tranh của Hứa Nặc thì đại đội trưởng xem qua, nhưng Tống Lam Thư vẽ , chờ truyện bà sẽ lấy hai cuốn, một cuốn cho Hàn Thần, một cuốn cho cháu trai cháu gái nhà đẻ.
Đại đội trưởng tin điều là thật, vì những bức tranh Hứa Nặc vẽ trong xưởng giấy . Nếu nhà xuất bản tỉnh mà nhận xuất bản truyện của con bé, thì cô sẽ vẽ truyện tranh, gì còn nhớ vẽ tranh cho nơi gọi là xưởng giấy nữa chứ?
Hai đều mang tâm sự phức tạp của riêng , Hứa Nặc trực tiếp theo đại đội trưởng về phòng việc ký hợp đồng, họ ký hợp đồng mặt đội ngũ công nhân và ban quản lý xưởng giấy. Sau khi ký xong, đến phòng giám đốc đóng mộc và báo cáo.
Hai đồng thời về hai hướng khác , đó chớp mắt, khóe miệng cũng cùng lúc nở nụ đắc ý.
Mọi chuyện giải quyết .
Chuyện tương lai cần lo nữa .