Sau khi lấy sách mẫu, Hứa Nặc còn kịp gì Tống Úc Hoà lấy , khi cảm nhận đủ sự hiếm lạ, bà đưa qua cho Hứa Thừa, Tống Lam Thư, Hàn Ngang, Đường Ngôn cùng Hàn Thần xem vài , đó mới đến lượt Hứa Nặc.
Hứa Nặc: “...”
Thật cô bản thảo đầu tiên, tuy rằng dạng sách hiếm gặp nhưng cũng hiếm đến như . thấy bộ dạng cẩn trọng của họ, Hứa Nặc nghẹn nên lời.
Thôi quên , cô thể hiểu cảm giác , nếu còn là một thiếu nữ chân chính, cô khi còn kích động hơn cả đám Tống Úc Hoà nữa kìa.
“Chờ đến khi hiệu sách của chúng sách của em gái, cháu sẽ mua một cuốn để sưu tập.” Hứa Thừa đưa mắt khỏi cuốn truyện tranh, vẻ mặt lưu luyến rời. Cậu bé cũng đây là sách mẫu do nhà xuất bản gửi cho Hứa Nặc, tuy rằng cảm thấy nếu mở miệng yêu cầu thì Hứa Nặc nhất định sẽ cho, nhưng bé vẫn chút ngượng ngùng.
Nếu mang nó , em gái sẽ sách để sưu tập. Tác phẩm của xuất bản, ai mà sưu tập một bản chứ.
“Anh cũng sẽ mua nó.” Hàn Ngang .
DTV
Sách của em gái Nặc Nặc, sưu tầm một cuốn .
Hai kẻ nghèo túng Đường Ngôn và Hàn Thần liếc , cả hai phồng má lên, khuôn mặt bí xị.
Bọn họ tiền!
Tống Úc Hoà và Tống Lam Thư thu hết tiền lì xì của hai bọn họ. Rõ ràng các các chị tự giữ tiền mừng tuổi của họ mà, tại bà và thu của họ chứ?
Việc công bằng ?
Thật công bằng!
Hai bé sắp tức bốc khói đến nơi, cũng may Tống Úc Hoà và Tống Lam Thư đều phát hiện chút biến chuyển cảm xúc của hai đứa nhỏ, vội vàng an ủi: “Bà mua cho hai đứa sách của chị gái.”
“Bà, cháu tự tiết kiệm tiền mừng tuổi.” Đường Ngôn nhăn mặt Tống Úc Hoà, tủi : “Tiền Tết của chị đều tự cất, tiền Tết của hai bọn cháu đưa cho và bà.”
Vừa , bé bĩu môi, vẻ mặt vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-204.html.]
Mặc dù Hàn Thần gì, nhưng ánh mắt Tống Lam Thư đầy vẻ buộc tội.
Này là bọn họ khổ thật đấy.
Hai vị phụ Đường Ngôn và Hàn Thần cho ngây . Bọn họ cũng thu tiền mừng tuổi của hai đứa nhỏ, nhưng so với bọn Hứa Nặc thì hai đứa nhỏ hiển nhiên tính tự chủ mạnh mẽ như , còn tham ăn nữa chứ. Bây giờ đại đội của họ các điểm ký gửi hàng hóa ở khắp nơi, nếu kiểm soát tiền của hai đứa trẻ khi chúng sẽ tiêu hết tiền mừng tuổi trong mấy năm qua để mua kẹo ăn mất.
Tiền bỏ vấn đề, mấu chốt là ăn quá nhiều đường sẽ gây hại cho răng!
“Vậy tiền giao cho các cháu, nhưng mang mua kẹo.”
Nghe sẽ lấy tiền, Đường Ngôn và Hàn Thần chần chừ liền đáp ứng, cả hai nhanh chóng gật đầu, thiếu chút nữa là đưa tay lập lời thề luôn .
Cuối cùng Đường Ngôn và Hàn Thần cũng nhận tiền mừng tuổi của , hai đứa trẻ cầm tiền trong tay, vui vẻ nhảy xung quanh nhà, còn ồn ào rằng cũng mua sách của chị gái để sưu tập, nhất định thể thua kém các .
Hứa Thừa: “...”
Hàn Ngang: “...”
Ôi hai thằng nhóc , thế ích lợi gì?
Kể từ khi xuất bản cuốn truyện tranh đầu tiên, Hứa Nặc cũng dần trở nên bận rộn hơn, ngày thường cô đến trường, cho dù trường học dạy cô cái gì thì cô vẫn ở chứ thể rời khỏi, như mai mới trường đúng hạn . Tan học và ngày nghỉ cô tận dụng để vẽ truyện tranh và vẽ phác thảo cho xưởng giấy nên thời gian lên núi chơi.
May mắn cả xưởng giấy và nhà xuất bản đều thúc giục cô đưa tác phẩm tiếp theo, gần đây cô bận nhất vì đào hố truyện tranh mới, chờ qua giai đoạn việc đó sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Kiếm đủ tiền thì mua nhà, mua đất, sẽ sống cuộc sống thoải mái, thu tiền thuê trọ đều đặn hàng tháng, nhất định sống như một con cá mặn*.
*Cá mặn: là cá (khô) ướp muối. Tức là cá c.h.ế.t nhưng do ướp muối mà ươn. Ám chỉ là những còn sống mà giống như chết. Không đam mê, ý chí, tranh giành, lười biếng chí tiến thủ, chỉ muốn sống an nhàn.
Sau hai kiếp lăn lộn trong tận thế, cô thực sự chán ngấy cả . Nếu hiện tại nhiều tiền vốn như , cô an nhàn một con cá mặn đến hết đời.
Chỉ hy vọng cha cô thể tiếp sức cho cô, nếu thì trai và em trai góp thêm chút sức, tương lai họ sẽ bảo vệ cô.