Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kì thi càng tới gần thì thời gian dường như càng trôi nhanh hơn. Trước ngày thi, trung học công xã bắt đầu cho nghỉ để sắp xếp địa điểm thi. Đợi ba ngày nữa sẽ đến trường để thi.
Kì thi sẽ quyết định bạn tư cách để lên cấp 3 . Tất nhiên là vẫn còn một trường hợp khác, nếu trượt cấp 3 thì thể lưu ban để học . Chỉ điều lúc hiếm học, đầy còn học hết cấp 1. Dù bây giờ học cũng chi ít tiền, ngay cả sách giáo khoa, bút, mực cũng tiêu tiền.
Có cơ hội đến trường hề dễ, chỉ cần tư tưởng đến trường để chơi bời thì về cơ bản đều cố gắng hết sức thi đỗ cấp 3.
Ba ngày nghỉ , ba Hứa Nặc cũng lo lắng mấy. Ngày ngày ở nhà luyện tập như thường, nên gì thì đấy. Sách cũng như khi, chỉ là nhiều lúc càng thả lòng tâm tình, chuẩn tinh thần để thi cấp 3.
Tống Úc Hoà và Tống Lam Thư còn sốt sắng hơn đám thí sinh Hứa Nặc nhiều, nhưng vì hai sợ tạo áp lực cho họ nên đều dám gì.
Đại đa phụ đều tâm trạng như . Dù đứa trẻ nhà học giỏi đến mấy nhưng đến lúc trải qua bước ngoại cuộc đời thế , họ vẫn kìm lo lắng.
Ba Hứa Nặc thì bao giờ lo lắng về chuyện thi trượt, mà đều lo là học cấp 3, bọn cô đến trọ ở trường. Đến lúc đó hai nhà chỉ còn hai lớn hai nhỏ, bình thường cũng chẳng thể đỡ đần việc gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-213.html.]
Dù cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ thể trong gia đình kiên nhẫn chờ hai năm. Chờ học xong hai năm cấp 3, Hứa Nặc thể về quê phụ giúp gia đình như cũ. Hộ khẩu của cô và Hứa Thừa khi ban hành chính sách nông thôn dời về đại đội Thanh Miêu. Chờ đến lúc nghiệp cấp 3 xong thì bọn cô trực tiếp về đại đội là , cần đến nơi khác để xuống nông thôn nữa. Chỉ là một vài bạn học hộ khẩu huyện thành vẫn dời xuống nông thôn khi kì thi đại học diễn . Cũng vì lẽ đó mà mấy năm nay, công xã cùng với các loại cán bộ trong huyện hỏi thăm đại đội trưởng xem điều kiện để con cái nhà họ xuống nông thôn để tới đại đội Thanh Miêu, đến lúc đó thì đến thẳng xưởng giấy .
đại đội trưởng đều chấp nhận.
Từ lúc xưởng giấy xây dựng thì đại đội bàn bạc xong xuôi, là để cho các đội viên công ăn việc cũng như giảm bớt gánh nặng cho họ. Tránh việc đội viên vì tiền mà ngay cả thương bệnh đều chịu bệnh viện khám bệnh, mua thuốc. Việc báo lên công xã và huyện , mà lúc đều là bao nhiêu thì hưởng bấy nhiêu điểm nên cũng khiến khác bất bình. Sau đó, xưởng giấy bắt đầu trả lương. Không ai động tâm mà đại đội Thanh Miêu vẫn chỉ tuyển những xã viên hộ khẩu ở nông thôn ai cũng tranh xin việc. Nhóm thanh niên tri thức hoặc là những thất nghiệp trong thành phố nếu tới xưởng giấy việc thì cũng , nhưng đó dời hộ khấu xuống nông thôn hai năm. Đến lúc đó là cuộc thi tranh giành việc , dù là ruộng cũng nên biểu hiện .
Bởi vì đại đội trưởng của bọn họ mạnh mẽ quá mức, cho khác cửa . Vả , cũng vì điều kiện nghiêm ngặt nên cũng dần dần dừng .
nhà ai mà chả vài thích dời xuống nông thôn cơ chứ. Dù đều là xuống nông thôn, ai mà chả nghĩ tới một đại đội định, nếu ở nông thôn còn thêm danh tiếng về mặt nghiệp vụ thì càng chứ .
Đáp ứng đủ điều kiện thì từ làng xóm cũng chỉ một đại đội Thanh Miêu mà thôi.
Vì cái xưởng giấy hạn chế về nhiều mặt, cũng may bí thư của huyện là , sẽ bảo vệ cho bọn họ. Nếu thì cái xưởng giấy còn thuộc về bọn họ từ lâu .
DTV
Mọi đều nghĩ tới tương lai , Hứa Nặc cũng thể hiểu , nếu thì cô cũng sẽ cố gắng tự kiếm tiền tranh phiếu để một ngày thể tự do thành tiền giấy gì. cô cũng thể ép buộc khác, cũng thích mấy gần đại đội cô xuống nông thôn đến ở xưởng giấy. Muốn nhân viên marketing kĩ thuật viên đều ít nhiều chút kiến thức.