Bốn lúc hơn tám giờ mười mới về phía trường học, khi đến trường học là tám giờ mười lăm, lúc trường thể học, nhưng ở cổng trường còn giáo viên trực ban, kiểm tra xem ai thí sinh và giáo viên giám thị đều cho phép trường.
Trường trung học của công xã bọn họ cũng tính lớn, nhưng bây giờ cũng là mỗi giáo viên công xã đan xen giám thị, trong trường học nhiều gương mặt xa lạ, mấy Hứa Nặc thấy giáo viên xa lạ cũng khiếp đảm cũng lo lắng những giáo viên giám thị họ ở bên trong, đều thoải mái hào phóng chào hỏi bọn họ. Vài hào phóng nhiệt tình, giống các học sinh khác, dẫn đến một giáo viên chú ý tới.
Đại khái trong ấn tượng của bọn họ, học sinh phần lớn đều sợ giáo viên, cho dù tình huống mấy năm nay giống, nhưng những thứ thật đúng là khắc trong xương cốt.
Đi ngang qua sân thể dục, bốn tới trường thi tìm chỗ của bản bắt đầu chờ kiểm tra.
Buổi sáng kiểm tra ngữ văn và toán, hai môn là ngành học vô cùng quan trọng, ngày thường khi học chương trình hai môn cũng giáo viên vô cùng coi trọng.
Thi cấp hai cũng coi như là một chuyển biến quan trọng của cuộc đời, cho dù mấy đứa bọn họ đối với bản nắm chắc, cũng cảm thấy trường cấp ba đang chờ bản , nhưng khi kiểm tra đều tập trung tinh thần đối mặt, khi xong kiểm tra vài mới bỏ qua.
Sau khi kiểm tra xong một môn thời gian nghỉ ngơi, trường thi một bạn học đối chiếu đáp án, cũng đùa giỡn.
“Hay là chúng cũng đối chiếu đáp án?” Lý Minh Phương những bạn học đối chiếu đáp án, nhịn đề nghị.
Hứa Nặc lắc đầu: “Vẫn là thôi , lỡ như đáp án giống , sợ sẽ ảnh hướng đến các môn thi tiếp theo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-217.html.]
So đáp án? Đó là thể, cô kiểm tra nhiều năm như , trải qua mấy chục năm dự thi đòn hiểm của giáo dục, nay đều so đáp án. Giáo viên cũng qua, trong lúc kiểm tra so đáp án dễ ảnh hưởng đến các môn kiểm tra , nếu tâm lý kiên định chừng các môn kiểm tra sẽ đều chán nản.
Hứa Thừa, Hàn Ngang và Lý Minh Phương suy nghĩ một lúc, cảm thấy Hứa Nặc sai. Bốn bọn họ, nhỡ đáp án của ai giống , các môn kiểm tra , nếu bởi vì chuyện khiến trạng thái bản chán nản thi đỗ cấp ba thì bây giờ?
May mắn.
Bốn bọn họ so đáp án, bạn học bên cạnh bọn họ cũng vội vàng dừng so đánh áp, sôi nổi chuyện thú vị khác, vui sướng nghĩ một chút về tương lai cuộc sống lên cấp ba.
DTV
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, bắt đầu kiểm tra môn tiếp theo, lúc kiểm tra xong các nhóm học sinh như tổ ong bay ngoài. Bây giờ trường thi , chỉ thể ăn cơm bên ngoài trường học. Lý Minh Phương về nhà ăn cơm, ba Hứa Nặc về phía tiệm cơm nhà nước, hiện tại là kỳ thi nên tiệm cơm chắc chắn ít , chậm cơm ăn thì xong.
Ba chạy đến tiệm cơm nhà nước, quả nhiên tiệm cơm vài ở đó.
Hứa Nặc quyền to nắm giữ tài chính của ba vội qua xếp hàng ở vị trí thứ hai, chờ phía gọi xong cô liền : “Chị, chúng em một ớt xanh xào thịt, một thịt cà tím kho tàu, một canh trứng gà mướp hương, một rau trộn cà chua, ba phần cơm, ba lạng.”
Nói xong Hứa Nặc móc tiền và phiếu từ trong túi , một chồng màu sắc sặc sỡ. Cô rút tiền giấy đưa cho phục vụ, chờ phục vụ ghi đơn xong liền tìm Hứa Thừa và Hứa Ngang. Hai Hứa Thừa và Hứa Ngang chiếm hai chỗ , khi chờ Hứa Nặc đây vội vàng lấy nước ấm cho Hứa Nặc uống: “Em gái, uống nước nhuận giọng một chút .”
Thật Hứa Nặc cũng khát, thi xong môn đầu tiên cô uống nước, nhưng mà khi ăn cơm uống một ngụm cũng , chờ khi ăn cơm thể ăn canh.
Cô uống hai ngụm, đưa nước còn cho Hứa Thừa. Hứa Thừa cầm lấy cũng ngửa đầu uống ừng ực ừng ực mấy ngụm, đó đậy nắp lên chai nước ấm, thuận miệng : “Cũng bao giờ đồ ăn lên.”