Hàn Thần vội vàng theo tiến độ của bạn, kiên định : "Em cũng ."
Mấy lớn bàn đều sắp hai đứa cho c.h.ế.t .
Hứa Nặc đang ăn cơm thấy một màn , khỏi nhíu mày. Nữ chính thanh niên trí thức là con cưng thì thế nào, cô bây giờ cũng là con cưng đó, ai mà chẳng là nhân vật chính của cuộc đời chứ.
Có vẻ như cô nhận một điều, trong lòng Hứa Nặc rộng mở ít, vẫn lo nữ chính xuất hiện, hiện tại xem nếu trong tương lai nữ chính tác oai tác quái, cô cũng thể đối xử thật lòng như bình thường.
Sau bữa trưa lâu, ông bà ngoại Đường cùng với Đường Tuyết . Đường Tuyết là đầu bếp của nhà hàng nhà nước, bình thường đến bữa đều thể tùy tiện rời khỏi, chỉ hôm nay bọn Hứa Nặc đến báo tin vui, đầu bếp khác giúp bà bán để bà về nhà tụ họp một chút, ăn cơm xong chắc chắn , nhà hàng nhà nước bình thường cũng là bận rộn.
Người lớn trong nhà đều hết , mấy Hứa Nặc trao đổi một chút, dự định mua chút đồ cũng về nhà, trong nhà Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư còn đang đợi bọn họ về báo tin .
Năm bọn họ đến cửa hàng bách hóa, mua một ít điểm tâm, đặc biệt mua nửa cân bánh trứng cho Tống Úc Hòa, cái dễ tiêu hóa. Trên đường , Đường Ngôn thấy vải thiều ngâm thì nữa, Hứa Nặc lấy tiền mua mấy hộp.
Cô bây giờ là giàu nhất trong năm , Đường Ngôn đặc biệt giỏi nịnh nọt, bây giờ cô mời nó ăn, đợi nó lớn mời cô ăn, mua cái gì thì mua cái đó mập mờ. Hứa Nặc cũng quan tâm tương lai Đường Ngôn như bé , nhưng cũng là em trai ruột của , bình thường đối xử với cũng , cô tiền mua đồ em trai thích ăn cho bọn họ ăn cũng .
Chính là tùy hứng như .
Sau khi mua đồ trong cửa hàng bách hóa xong, cả nhóm đến quầy bán thịt sống, trong tay Hứa Nặc cầm vé mua mấy cân thịt, sắp đến mùa thu hoạch nên mua thịt về cho bồi bổ, nghênh đón mùa vụ.
Tại quầy thịt sống, quầy ba xếp hàng, Hứa Thừa liếc mắt , phát hiện vẫn còn thịt, loại mỡ, mỡ lá cũng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-227.html.]
Hứa Nặc xếp hàng, cô phiếu mua tổng cộng hai cân thịt, mua một cân thịt đến nhà bà ngoại, còn một cân, cô một chút, chọn thịt ba chỉ chuẩn về thịt kho tàu, mua thêm tim lợn với xương lợn cần phiếu.
"Đồng chí, xin hỏi gà vịt gì ?"
Chủ của cửa hàng thịt là một đàn ông trạc ba mươi, một cô gái trẻ như gọi là đồng chí thì tươi tỉnh. Dáng cao lớn thô kệch nhưng nụ ngây ngô, dễ gần: "Còn, gà vịt đều còn, tiểu đồng chí mấy con?"
Hứa Nặc bàn với Hứa Thừa và Hàn Ngang một chút, hai con gà hai con vịt, đến lúc treo xe đạp mỗi một con.
Cô lấy phiếu tiền , Hứa Nặc và Hàn Ngang chủ động cầm lấy gà vịt do chủ đưa tới, đợi mấy bọn họ cầm xong mới tạm biệt chủ cửa hàng thịt, đẩy xe đạp buộc các thứ xong về đại đội Thanh Miêu.
Trên đường Hứa Thừa chở Hứa Nặc và những đồ mua, hai con gà treo đầu xe, Hàn Ngang chở Đường Ngôn và Hàn Thần, hai con vịt treo đầu xe. Trên đường chỉ hai con gà và hai con vịt kêu “cục tác cục tác cục tác” “cạc cạc cạc”, khi xuống xe, tai của mấy gần như điếc, cảm giác trong đầu chỉ hai âm thanh , vòng âm nhạc lặp .
Vừa sân trong sân hai Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư chạy hỏi thành tích như thế nào , mấy Hứa Nặc vẫn còn ngây ngốc, khi lắc lắc tai liền vui vẻ báo điểm cho bọn họ.
Nghe Hứa Nặc nhất huyện, Hàn Ngang thứ ba huyện, Hứa Thừa thứ năm huyện, Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư đều vui vẻ, khi khen ngợi vài , bọn họ xắn ống tay áo lên và gì đó chúc mừng bọn họ.
Tống Lam Thư con trai gọi điện báo cho chồng , nụ mặt bà sâu thêm chút. Bà sờ mặt Hàn Ngang: "Tiểu Ngang, con bộ đội , cũng quên chuyện học hành, con xem những văn hoá đó đều việc nhanh hơn."
Nói xong bà Hứa Thừa: "Tiểu Hứa cũng , hai đứa giám sát và nhắc nhở ."
DTV
"Vâng, thím Tống yên tâm ạ." Hứa Thừa vỗ n.g.ự.c trấn an: "Cháu và Hàn Ngang là bạn cùng lớn lên, nhất định sẽ giám sát lẫn ."