Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-08-21 22:49:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chị Nặc Nặc, Ngôn Ngôn ăn cơm ở nhà ? Có đang đợi em ?"

Tuy ba Hứa Nặc nghiệp, nhưng hai Đường Ngôn và Hàn Thần vẫn còn đang học. Bây giờ hai nhóc mới học lớp bốn, còn ở trong đội tiểu học sách, chờ khi nghiệp tiểu học mới thể đến học trung học cơ sở xã.

"Em ăn cơm ở nhà, Tráng Tráng ăn từ từ cần gấp gáp, bây giờ cách giờ học còn sớm lắm."

Nhà cách trường vài bước chân, hai chạy bộ cũng mất mấy phút.

Hàn Thần gật đầu " ", nhưng tốc độ ăn cơm nhanh hơn một chút.

Hứa Nặc: "..."

Thằng nhóc .

"Kệ nó ." Tống Lam Thư mỉm , bà bưng một đĩa sủi cảo động đến bàn đưa cho Hứa Nặc: "Nặc Nặc, cái cháu mang về cùng ăn với Ngôn Ngôn, bây giờ vẫn còn nóng."

Hứa Nặc nhận sủi cảo cảm ơn, đem lá thư mang đến đưa Tống Lam Thư, nhờ hôm nay khi bà họp huyện tiện thể giúp cô gửi . Sau đó mới chào tạm biệt Tống Lam Thư và Hàn Thần.

khỏi cửa liền thấy Tô Tô đang xa xa chằm chằm. Ngũ quan của cô nhạy cảm, liếc mắt một cái liền thấy Tô Tô đang với ánh mắt kinh ngạc, tò mò, khó hiểu, còn sợ hãi.

Sợ hãi?

DTV

sợ hãi gì chứ? Cô cũng gì khiến nữ chính sợ hãi như . Chẳng lẽ vô tình việc gì nên với nữ chính?

Hứa Nặc đang , thấy Tô Tô xoay rời .

Cô cũng lâu, bưng sủi cảo trở về sân nhà .

Trên bàn ăn trong phòng bếp nhà cô, Đường Ngôn đang ăn bánh rau uống cháo.

Bánh rau là rau bắp cải và thịt cay, cực kỳ ngon miệng. Mỗi cái lớn hơn một bàn tay của trẻ con là bao, Đường Ngôn ăn vài miếng là hết một cái.

"Cháu mang gì từ chỗ thím Tống về thế?" Tống Úc Hòa tháo tạp dề xuống liền thấy: "Ấy, sủi cảo chiên, ngại , nhiều như cũng nhận."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-237.html.]

Hứa Nặc đặt đĩa ở bàn: "Có gì mà ngại, chúng và nhà thím Tống nay để ý mấy thứ . Còn nữa…" Hứa Nặc chỉ chỉ đĩa bánh rau đặt riêng bàn:

"Cái đưa sang nhà thím Tống ? Chúng đều qua , chiếm lợi."

"Lắm lời." Tống Úc Hòa gõ gõ đầu Hứa Nặc, đó để cô ăn cơm , đó tự bà đem bánh rau qua nhà cách vách.

Tống Úc Hòa mới , Đường Ngôn trong nháy mắt nuốt liền hai cái sủi cảo, ăn khen: "Tay nghề của thím Tống thật , sủi cảo thơm quá."

Hứa Nặc đẩy đĩa đến mặt bé: "Thích thì ăn nhiều một chút, đợi lúc nào trai trở về chúng cũng ."

"Hì hì, chị, chị cũng ăn ." Đường Ngôn nịnh nọt gắp sủi cảo cho Hứa Nặc, múc cháo cho cô, đó mới đếm ngón tay xem Hứa Thừa và Hàn Ngang bao lâu , đến khi nào mới thể trở về.

"Chỉ hai ngày nữa trai sẽ trở về, đến lúc đó chị thể thấy các cùng chơi đùa."

Đường Ngôn rầm rì hai tiếng, ngượng ngùng xoắn xít: "Em lớn , ham chơi nữa."

Nói là , nhưng đôi mắt của sáng lấp lánh, tất nhiên là chờ mong Hứa Thừa trở về để cùng chơi đùa. Khác với Hứa Thừa, Hứa Nặc lười biếng, ngày thường cũng mấy khi ngoài, càng sẽ dẫn theo Đường Ngôn chơi.

Hơn nữa Hứa Ái Quốc quanh năm suốt tháng ở nhà, trong lòng Đường Ngôn, thật Hứa Thừa đa phần thế vị trí của Hứa Ái Quốc. Cảm tình của bé đối với cha nhiều lúc sẽ bộc lộ với trai Hứa Thừa là cha ruột Hứa Ái Quốc.

Đôi khi Hứa Nặc cảm thấy kỳ lạ, nhưng nghĩ đến việc cả như cha gì đó, nghĩ đến tình huống của Hàn Thần ở cách vách cũng giống như Đường Ngôn, Hứa Nặc cũng quen. Khi một hiếm khi xuất hiện trong cuộc sống của bạn, luôn luôn một khác thế họ. Hứa Thừa tuy rằng thể cha của Đường Ngôn, Đường Ngôn cũng tôn kính cha Hứa Ái Quốc , nhưng thể thừa nhận, giữa Hứa Thừa và Hứa Ái Quốc, Đường Ngôn thiết với Hứa Thừa hơn.

Điều ngay cả Hứa Ái Quốc cũng , nhưng ông chỉ ghét bỏ, ngược đối với tình cảm em của Đường Ngôn và Hứa Thừa vui mừng. Hứa Nặc thậm chí còn Hứa Ái Quốc nhỏ với Đường Tuyết, con cái bám cha , tương lai ông và Đường Tuyết thể yên tâm ở thế giới của hai .

Cho dù Hứa Nặc sớm quen với cách của cha cô, nhưng vẫn nhịn đau lòng cho trai và Đường Ngôn.

Là sự kết hợp ngoài ý của cha , bọn cô thật sự quá khổ .

Đường Ngôn ăn hai miếng sủi cảo, hỏi: "Chị, khi trai về mang đồ ăn cho chúng ?"

"Anh trai em tiền ."

Đường Ngôn: "..."

Loading...