Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-08-21 22:49:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu bé trợn tròn đôi mắt, một lúc lâu mới kiều kiều chân : " ha, em và trai đều là quỷ nghèo."

Đàn ông trong nhà bọn họ đều địa vị. Không địa vị thì trong túi thể tiền chứ? Cậu bé và trai thể tự cầm tiền mừng tuổi lắm .

Hứa Nặc bật , đủ mới tiếp tục trêu chọc em trai ngốc: "Hai còn nhỏ như nhiều tiền để gì."

"Chị hiểu ." Đường Ngôn nhăn mũi nhỏ: "Chị là kẻ tiền, mỗi tháng đều tiền nhuận bút, tiền chia hoa hồng, còn xưởng giấy trả tiền cho chị, chị đương nhiên thể hiểu nỗi khổ của những kẻ tiền như chúng em."

"Em và Tráng Tráng, ngày thường ăn đường cũng tiết kiệm đấy."

Hứa Nặc liếc bé: "Một ngày hai viên đường còn đủ cho em ăn ? Trong đội đứa trẻ nào đãi ngộ như các em ?"

Đường Ngôn hừ một tiếng, uống hai ngụm cháo, nuốt xuống mới : "Dù về em nỗ lực kiếm tiền, trong túi tiền mới tự tin. Chị tiền, chị sức mạnh . Đừng cho là em , lúc trong nhà rể em, là bởi vì chị bản lĩnh, chị tiền, lớn lên còn xinh ."

Nói đến việc Đường Ngôn liền ưỡn n.g.ự.c kiêu ngạo, tuy rằng bé cũng rể sớm như , cũng rể khác ngoài Hàn Ngang, nhưng là chị bé lợi hại như , vẫn mặt mũi. Không chị gái của một bạn nhỏ nào giống như chị gái của , xinh , tiền còn bản lĩnh kiếm tiền.

Lúc bé và Tráng Tráng ngoài chơi, còn hỏi thăm chị thích .

Hừ, sẽ cho khác chị thích , những đó đều là đến cướp chị với bé.

Bầu trời đột nhiên trở lạnh, tuy rằng lúc ngủ lạnh, nhưng Hứa Nặc vẫn quần áo giữ ấm. Bình thường việc rửa bát Đường Ngôn bao giờ cho cô , sợ cô lạnh tay, bây giờ trời lạnh ít nứt da tay. Trong lòng Đường Ngôn, chị gái bé là dựa tay để ăn, thể nứt da, như tội nha.

Hứa Nặc vốn thương em trai, em trai đau lòng , càng thương em trai vô cùng. Cô rảnh một ngày dẫn Đường Ngôn cần học lên huyện chơi, mua vải may quần áo. Thật mua quần áo may sẵn mà do ở chỗ cô đồ may sẵn quá ít, hơn nữa với Đường Ngôn, còn bằng mua vải về tự may. Trước Hứa Nặc tay nghề may quần áo, nhưng bây giờ thì , tay nghề tệ thẩm mỹ của đời , cô may quần áo khác nhưng vô cùng thời trang, bây giờ trong đội còn bé gái theo cô học.

DTV

Quần áo cô may xong, Hứa Thừa và Hàn Ngang cũng trở , hai mặc quân trang chạy về phía nhà , bao lâu thì cả hai nhà đều vang lên tiếng vui vẻ.

Hứa Nặc thấy Hứa Thừa đen chỉ một tông ghét bỏ đau lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-238.html.]

Này cũng thật đen, một trắng che trăm , một đen che trăm , trai của cô thêm chút nữa là thể so với da đen .

"Anh trai, gì mà đen như ?"

"À, lúc trời nắng phơi nắng nên đen một chút, bình thường thôi." Hứa Thừa ngượng ngùng gãi đầu: "Hơn nữa là đàn ông, đen một chút thì sợ gì, cả."

"Còn , cháu cứ như , buổi tối tắt đèn cũng thấy ." Tống Úc Hòa cũng thấy cháu trai lớn của đen thui chút bẩn, Hứa Thừa vốn trắng, bây giờ làn da trần trụi rám nắng, cùng với làn da trắng ở các chỗ che chắn thì khác biệt rõ rệt.

"Sao thể." Hứa Thừa ngây ngô, đó xoay đầu khắp nơi: "Ngôn Ngôn còn về?"

"Còn ở trường học, hôm nay mặc quần áo mới, chắc cũng tối nay mới trở về." Đối với điểm thối của đứa cháu trai nhỏ , Tống Úc Hòa chút thể , nhưng cũng thể cái gì, dù trẻ con thích chưng diện là bình thường, hơn nữa Hứa Ái Quốc cũng như thôi, Đường Ngôn cũng là di truyền từ cha ruột.

"May quần áo mới?" Hứa Thừa chút kinh ngạc, đó Tống Úc Hòa: "Em may?"

Em gái tuy rằng lười một chút, nhưng hiếu thảo, từ khi cô may quần áo, Tống Úc Hòa ít khi động thuê thùa may vá vì Hứa Nặc đều giành . Cô Tống Úc Hóa tuổi , may vá hại mắt.

"Ừm, trời bắt đầu lạnh , em trai cháu cho Nặc Nặc rửa bát, mỗi ngày đều giành rửa bát, quét rác, Nặc Nặc liền vui vẻ dẫn nhóc mua vải may quần áo." Nói đến đây Tống Úc Hòa đặc biệt kiêu ngạo, nhà bà ba đứa nhỏ tình cảm , còn hiếu thảo, hiểu chuyện, đến bao nhiêu cảm thấy thua kém.

Ở trong mắt bà, đứa nhỏ nhà nào thể như đứa nhỏ nhà .

"Ngôn Ngôn rửa bát là chuyện nên ."

Hứa Thừa lầm rầm uống miếng nước, đó : "Nặc Nặc là cô gái duy nhất trong nhà mà."

Con gái đều là để thương yêu, như thế nào thể sai cô việc. Trước lúc ở nhà, ít việc nhà đều là , trong ngoài lo liệu .

Nghĩ đến đây Hứa Thừa thở dài.

Trong nhà đàn ông thì mà.

Loading...