"Ha ha, em, Hàn Ngang trắng." Hứa Thừa và Hàn Ngang kề vai sát cánh, lộ cả hàm răng trắng mặt càng đen thêm.
"Tân binh bọn đều phơi nắng đến đen nhánh, chỉ Hàn Ngang cũng phơi nắng nhưng đen. Còn giỡn ông mặt trời thấy ."
Hàn Ngang nhếch khóe miệng, Hứa Nặc, thấy cô vẫn mang theo ý biểu tình gì khác, bỗng chốc trong lòng rõ cảm xúc gì. Anh thản nhiên , nhanh đem nụ giấu : "Tớ giống cha, bẩm sinh phơi nắng cũng đen."
DTV
Hứa Nặc gật đầu, Hàn Vĩnh Cương cũng là phơi nắng nhưng đen, Tống Lam Thư cũng là da trắng xinh chân dài, Hàn Ngang phơi nắng đen cũng hợp lý.
Nghĩ đến đây cô theo bản năng liếc Hàn Ngang, từ nhỏ là bé ngầu ngầu lớn lên biến thành một thiếu niên lạnh lùng tuấn tú. Anh hổ danh là nhân vật phản diện lớn nhất sách, da trắng giá trị nhan sắc cao, thâm thúy trong đôi mắt như cất giấu hư , cẩn thận sẽ đắm chìm .
Anh và Hứa Thừa là hai loại hình khác , ngoại hình Hứa Thừa cũng , nhưng Hứa Thừa thoạt là loại thiếu niên chói chang như ánh mặt trời, Hàn Ngang cũng trong trẻo nhưng lạnh lùng đạm mạc.
Hiện tại hai thiếu niên dễ phong cách khác đang ở hai bên , Hứa Nặc cảm thấy bản thể nhận quen. Nếu ở đời , cô cảm thấy chắc chắn sẽ xông lên hỏi Hứa Thừa và Hàn Ngang phương thức liên lạc.
Hứa Nặc nhịn Hứa Thừa Hàn Ngang, trong đôi mắt to xinh hiện lên ý tinh nghịch, cả lén lút như một con chuột nhỏ.
"Em cái gì?" Hàn Ngang hỏi.
Hứa Nặc lắc đầu: "Không . Em chỉ thấy chung với hai mặt mũi nha, dù hai ngoại hình , chừng tương lai vì yêu của hai mà đến hối lộ em đấy."
Hứa Thừa: "..."
Hàn Ngang: "..."
Người mím môi chuyện, hung hăng vò đầu Hứa Nặc, tóc cô như mèo cào. Tóc Hứa Nặc đen mềm mượt, vò một hồi, gió thổi qua đều tấp lên mặt, mái tóc mềm mại dán lên mặt khó chịu.
Hứa Nặc: "..."
Cô đánh tay chó của Hứa Thừa , ôm đầu trốn lưng Hàn Ngang trừng : "Tóc em đều rối hết ."
Bây giờ và đời giống , nhà nào con gái xõa tung tóc sẽ đàm tiếu.
"Ha ha, tóc em dễ tuột như ." Hứa Thừa tiến : "Nào, giúp em cột ."
"Em cần." Hứa Nặc lui , còn đẩy Hàn Ngang lên giúp chặn Hứa Thừa : "Em tự cột, tay như , hồi nãy rụng tóc em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-240.html.]
Hứa Thừa định thể nào, kết quả liền thấy Hứa Nặc nâng tay lên, trong tay quả thật cầm mấy cọng tóc rụng.
Hứa Thừa: "..."
Anh nháy mắt vô cùng áy náy, định giải thích, liền đồng bọn chơi từ nhỏ cùng lớn lên của , chắn để em gái phía lưng, ánh mắt cảnh giác , giống như chuyện ác tày trời.
Hứa Thừa: "..."
Anh khó thể tin Hàn Ngang, miệng giật giật, cuối cùng vẫn gì.
Quên quên , rõ ràng sớm thể dựa tên đồng bọn , hẳn nên tin tưởng .
Đường Ngôn hết tiết, cùng Hàn Thần đeo ba lô song song khỏi phòng học, cái miệng nhỏ nhắn của bé cái gì đó, mặt sáng lạn. Hàn Thần bên cạnh cũng bé chọc , mặt lộ nụ ngại ngùng, thanh thuần.
Đột nhiên bé hô to: "Đường Ngôn, Hàn Thần, trai với chị gái đến đón các kìa."
Hai bé đang thì dừng , ánh mắt mãnh liệt về phía bọn Hứa Nặc, đó hai bé miệng hô to, nhào lồng n.g.ự.c Hứa Nặc.
Hứa Thừa: "..."
Hàn Ngang: "..."
Đường Ngôn kéo tay Hứa Nặc, lộ cả hàm răng: "Chị, chị đến đón tụi em, chị em tăng sức khỏe ."
Hàn Thần bên cạnh chuyện, nhưng cũng là khuôn mặt đỏ bừng lôi kéo tay của Hứa Nặc, ánh mắt Hứa Nặc thì sáng bừng lên.
Hứa Thừa: "..."
Hàn Ngang: "..."
Không chứ, đây là chuyện gì? Rốt cuộc là ai mới là hai thằng nhóc một tháng gặp, rốt cuộc ai là chủ động tới đón hai thằng nhóc ? Có thể nào mắt như ! Có thể nào quan tâm đến trái tim của hai trai ?
Tràn đầy tâm ý, đồ mù.
Hứa Thừa và Hàn Ngang phụng phịu kéo em trai thối nhà khỏi Hứa Nặc, cảm thấy hai bé cũng sắc mặt. Hai bọn họ chân dài tay dài, đem Đường Ngôn và Hàn Thần bế lên, hai bé đậu đỏ cách mặt đất tay chân quơ loạn, tức giận đến đỏ cả mặt.