Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-08-21 22:49:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nặc nghi ngờ trai , thấy cầm cái giỏ tay yên, rõ ràng là dáng vẻ đang đợi cô. Cô “ồ” lên một tiếng, đó chậm rãi dậy theo cùng sang nhà họ Hàn ở cách vách.

Hai , Hứa Ái Quốc hỏi Tống Úc Hòa: “Mẹ, Nặc Nặc và Tiểu Ngang cãi ?”

Nếu cãi thật, ông cũng thể uy h.i.ế.p con rể, càng thể bắt nạt đứa con gái của .

Tống Úc Hòa khoát tay: “Không , hai đứa chúng nó với như một nhà, cãi .”

Lúc , Hứa Ái Quốc nghĩ mãi thông, ông gãi đầu: “Vậy Nặc Nặc ?”

Sao cảm giác cứ như cùng Hàn Ngang trở nên xa lạ nhỉ?

“Aiya, trẻ con nhà ai mà một trận như , chốc nữa là thôi.” Tống Úc Hòa để trong lòng chuyện , trực tiếp gọi Hứa Ái Quốc đến giúp: “Con g.i.ế.c gà , buổi tối hầm cá mực, trời nhá nhem tối .”

DTV

“Vâng.” Hứa Ái Quốc vội vàng theo, cũng còn tâm trạng suy nghĩ vì Hứa Nặc còn nhiệt tình với Hàn Ngang nữa.

Hứa Nặc – Hứa Ái Quốc cho là còn nhiệt tình với Hàn Ngang – đến nhà họ Hàn sóng đôi với Hàn Ngang, cùng Hứa Thừa và Tống Lam Thư chuyện. Hứa Thừa là một giỏi xã giao, nếu trong lòng vui vẻ thì thể một đến khép miệng.

Hiển nhiên, hiện tại Tống Lam Thư đang trong trạng thái .

Hàn Ngang đôi mắt đến híp , lặng lẽ đẩy đĩa hạt thông đến mặt Hứa Nặc: “Tất cả đều rang thơm nè.”

“Hạt thông rang của thím Tống thơm ghê.” Hứa Nặc đưa tay lấy một hạt, nơi của bọn họ thiếu hạt thông, hạt phỉ, hàng năm gia đình Hứa Nặc đều lên núi nhặt. Tống Úc Hòa những thứ cực kì giỏi, năm nào cũng lấy nhiều, còn thể chia cho nhà họ Đường và nhà họ Đàm, ngay cả bên Đồng Tử Viễn cũng thể gửi sang ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-246.html.]

“Nếu thích thì em ăn nhiều một chút.” Hàn Ngang mỉm , đẩy đĩa dâu tây rửa sạch đến mặt Hứa Nặc. Dâu tây của nhà họ Hàn và nhà họ Hứa đều cùng một giống, hình dáng trông , bởi vì trong nhà đều thích ăn, Tống Lam Thư còn đặc biệt để một mảnh đất nhỏ chuyên để trồng dâu tây.

Hứa Nặc ăn vài hạt thông thêm một quả dâu tây. Khi thấy cô ăn xong, Hàn Ngang lập tức đưa chiếc khăn tay của cho Hứa Nặc lau tay.

“Anh Tiểu Ngang, ở bộ đội quen ?”

Hàn Ngang gật đầu: “Vừa mấy ngày nên chút quen, nhưng nhanh sẽ thôi, chỉ là ở cùng nên riêng tư.”

Lúc mới đầu, hẳn xem trọng những chuyện , nhưng kể từ khi Hứa Nặc chú ý những vấn đề về chuyện riêng tư, cũng theo bản năng chú ý những việc và tránh những việc . Anh Hứa Nặc là một cô gái, hơn nữa còn thường xuyên vẽ vẽ cái gì đó. Hiện tại, ít khi trực tiếp phòng ngủ của Hứa Nặc như lúc nhỏ chứ đừng đến việc ngủ chung với như hồi . Có thể Hứa Nặc cũng ngại tiến phòng ngủ của cô, nhưng vẫn sẽ chú ý để tránh hoài nghi.

Anh thích Hứa Nặc, nhưng bởi vì thích Hứa Nặc nên mới khiến cô vui.

“Chờ đề bạt là , bác cả em đợi đến khi đủ cấp bậc thì thể xin chia phòng, như thì thể ở riêng.” Hứa Nặc sống cùng thì sẽ sự riêng tư, giống như tại trường cũng nhiều bạn học ở cùng , ngủ cùng một cái giường. Đây là điều thể tránh khỏi, như hai đời của cô, hồi tiểu học, các bạn của cô sống trong kí túc xá mười một phòng, chờ đến khi lên đại học thì là bốn một phòng kí túc xá. Lúc còn nhỏ, họ để ý đến những điều , còn cảm thấy ở cùng thật náo nhiệt.

Hàn Ngang còn là một đứa trẻ, hơn nữa trưởng thành tương đối sớm, theo Hứa Nặc quan sát, Hàn Ngang cũng chú ý đến những chuyện , giống như sự cho phép sẽ phòng ngủ của cô, còn dẫn theo em trai, cho em trai tùy tiện phòng ngủ. Hứa Nặc cảm thấy như , sự riêng tư đạt đến cảm giác thỏa mãn to đùng.

Hàn Ngang Hứa Nặc, nét mặt cương nghị nghiêm túc: “Anh sẽ cố gắng để sớm ngày đề bạt, đến cấp bậc nhất định thể chia phòng.”

Hứa Nặc: “…”

Hứa Nặc: “???”

Cô mím môi, cảm thấy gì đó đúng. cô vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ cổ vũ Hàn Ngang: “Cố lên, em tin tưởng , Tiểu Ngang.”

Hàn Ngang , đó hỏi: “Em đó, gần đây trong nhà thế nào? Có lâu rèn luyện đúng ?”

Loading...