Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-08-21 22:49:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nặc trong trang viên nghĩ ngợi lung tung, Hứa Ái Quốc đang chuyện với Tống Úc Hòa ở phòng bên cạnh, hắt xì một mạnh đến ứa nước mắt. Ông bối rối dụi mắt mũi, cảm thấy hồn bay luôn.

"Ai đang nhắc thế!"

Tống Úc Hòa ha hả: "Hai cha con bay cùng một giuộc mà, cứ hắc xì là nghĩ ai nhắc , ngộ nhỡ là do cảm thì ."

"Sao thế , con khỏe mạnh thế cơ mà." Hứa Ái Quốc lắc đầu, xoa mũi nữa.

"Chắc là Nặc Nặc nhớ con , con gái với con mà, bình thường con ngoài con bé nhớ con lắm đấy."

Tống Úc Hòa: "..."

Hờ!

Nhìn con trai ngu ngơ, bà nhịn vỗ một cái: "Nói chuyện đàng hoàng."

Hứa Ái Quốc vội vàng thẳng lưng: "Mẹ , con ."

Tống Úc Hòa: "..."

Tống Úc Hòa còn tâm trạng để gì nữa, nhưng bà vẫn những gì nên . Bà đổi tư thế, khoanh chân thở dài: "Tuy nhà còn quan hệ gì với nhà bên nữa, nhưng con bé Đới Đệ ... cái hôn sự thực sự khiến khác ghê tởm. Con bé thế gả cho tên già góa vợ hơn bốn mươi tuổi, con gái của ông con lớn hơn cả con bé nữa."

Bây giờ đại đội cũng giàu , đến mức bán con như thế, nhà cũ nhà họ Hứa bên như thế quả thực khiến chê. Hứa Đới Đệ chỉ mới mười tám tuổi kế cho đứa đầu hai mươi ? Chuyện truyền cũng sợ chỉ chỏ lưng.

"Mẹ, đừng lo lắng, con chắc chắn sẽ như thế với con gái ." Hứa Ái Quốc xong thì phát thề, ông sớm ngắm xong con rể , ít nhất cho tới giờ Hàn Ngang vẫn , chỉ điều con gái ông bây giờ còn thông suốt, đến khi nó mà thông suốt … cũng chịu .

Nghĩ tới đây Hứa Ái Quốc liền trở nên u sầu, nhưng hai giây thì Tống Úc Hòa vỗ ông một phát: "Ai với con việc ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-248.html.]

Giờ bà Hứa Ái Quốc chỉ nhét ông vô bụng sinh nữa thôi: "Mẹ đang chuyện Hứa Đới Đệ sắp kết hôn kìa."

"Chuyện gì để , cũng còn quan hệ gì ." Hứa Ái Quốc vẫy vẫy tay, để chuyện trong lòng. Dù Hứa Đới Đệ giống với mấy trong nhà cũ họ Hứa, nhưng tính Hứa Đới Đệ như thế… chừng chân ông trợ cấp cho cô , chân Hứa Đới Đệ bán ông .

Cần chi thế.

Chỉ cần cô cứng rắn hơn, ông cũng sẽ thờ ơ lạnh nhạt, nhưng đáng tiếc là Hứa Đới Đệ thật sự chống nổi, tính tình quá mềm yếu.

Tống Úc Hòa thở dài, cuối cùng cũng gì. Hai im lặng một lúc, Hứa Ái Quốc lấy trong túi một xấp tiền và phiếu đưa cho Tống Úc Hòa, lấy tiền : "Mẹ, thời gian con ngoài chạy xe, thấy bên ngoài ầm ĩ ồn ào lắm, còn mấy cử xuống sửa án sai nữa. Theo con thấy á, đám đó lành gì, thời gian trông Nặc Nặc kĩ chút, đừng để con bé tùy tiện lên huyện, mắc công tự nhiên liên lụy."

"Biết mà." Tống Úc Hòa gật đầu: "Nặc Nặc lớn lên càng ngày càng , cũng cho nó tùy tiện ngoài, lúc con bé lên huyện đều mang Ngôn Ngôn theo."

Vả , cháu gái của bà là một đứa thông minh, bà đoán chừng mấy kẻ rảnh rỗi đó bắt nạt cháu bà .

"Mà là con đó, ngoài cẩn thận, bây giờ nhốn nháo thế, mấy chuyện con cứ ngưng cái , kiếm ít tiền cũng , nhà chúng cũng thiếu phí sinh hoạt, an hết con ạ."

"Con ." Hứa Ái Quốc hi hi: "Con việc mà còn yên tâm, bao nhiêu năm qua con chuyện gì mà đáng tin , cứ việc yên tâm."

Tống Úc Hòa thở dài: "Trong lòng con tính toán là ."

Con cái lớn , lên chức cha , hai năm nữa chắc sắp lên ông ngoại , như bà còn quản ? Huống hồ hai đứa con trai và cô con gái của bà từ nhỏ hiểu chuyện, bao giờ đ.â.m thúng đụng nia, bà cũng lớn tuổi , nên cứ yên tâm hưởng phúc thôi.

"Mẹ, tương lai con còn sống những ngày tháng hơn nữa, thuê hầu hạ nữa."

"Thôi thôi thôi, giữ mồm miệng gì cả." Tống Úc Hòa đến lộ nếp nhăn.

DTV

Thuê tới hầu hạ bà , ngày tháng như thế, chỉ hồi nhỏ mới trải qua thôi, bà cũng quen với cuộc sống như thế , lên xuống tranh công việc tranh miếng ăn, cuộc sống đây cứ như trong mơ .

Hứa Ái Quốc đưa tiền cho Tống Úc Hòa, đó bóp vai đ.ấ.m lưng cho bà: "Anh cả khi nào định sẽ đón qua đó ? Anh còn gặp thằng cháu nội lớn của , thằng nhóc đó kháu khỉnh bụ bẩm khiến thích lắm, quân nhân phết."

Loading...