Sau khi tiễn Hứa Thừa và Hàn Ngang, Hứa Ái Quốc tiếp tục trở với công việc và sẽ ở nhà trong hai ngày . Mặc dù đội vận tải của họ thời gian việc định, nhưng vẫn một ngày nghỉ cố định hàng tháng. Ngoài việc trở về đại đội, ông ở trong huyện cùng Đường Tuyết.
Sự náo nhiệt của ngôi nhà bỗng chốc biến mất, cho Hứa Nặc chút quen, nhưng cô kịp trút bỏ cảm xúc thì chợt tiếng một phụ nữ trong đội chạy đến nhà cô và rằng Hứa Đới Đệ bỏ trốn.
Con bé đào hôn*.
*Chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân ép buộc, ngày cưới bỏ nhà trốn
Con bé chạy trốn !
Dù là Hứa Nặc Tống Úc Hòa, khi tin đều c.h.ế.t lặng, bởi lẽ hai từng nghĩ tới việc Hứa Đới Đệ sẽ đủ can đảm điều . Trong ấn tượng của họ, Hứa Đới Đệ là một luôn nhẫn nhục chịu đựng, con bé luôn theo thứ nhà bảo, bao giờ dám phản kháng trái, chỉ âm thầm chịu đựng.
bây giờ, con bé bỏ trốn!
Hứa Nặc và Tống Úc Hòa , nhất thời nên cái gì, hai đều sửng sốt đến mức thốt chẳng lời.
Người tới báo tin hiển nhiên cũng hiểu suy nghĩ của Hứa Nặc và Tống Úc Hòa, bà lúng túng chỉnh quần áo, nhưng vẻ bà cảm thấy chuyện phiếm quan trọng hơn: "Nghe buổi sáng hôm nay Hứa Chiêu Đệ thức dậy và thấy Hứa Đới Đệ hết, quần áo của con bé ở trong nhà cũng còn, đồ ăn mất một ít, gặng hỏi mãi chị gái Hứa Đới Đệ mới cho con bé mất tích."
"Bây giờ bên đó đang rối rắm, Hứa Chiêu Đệ còn rằng ngày hôm qua con bé thấy thanh niên tri thức Tô đến tìm em gái để chuyện, hình như còn đưa cái gì đó cho em gái của con bé. Nhà cũ nhà họ Hứa hiện tại đang ở cùng thanh niên tri thức Tô, họ yêu cầu thanh niên trí thức Tô đưa Hứa Đới Đệ trở về."
Tống Úc Hòa thu cảm xúc trong đôi mắt, giả vờ như hiểu mà hỏi: "Chuyện thì liên quan gì đến thanh niên tri thức Tô? Chẳng lẽ thanh niên tri thức Tô với nhà họ Hứa là cô dẫn Hứa Đới Đệ trốn?"
Bà cũng chỉ thuận miệng mà , nào đối phương vỗ đùi: "Ôi, thím, khi thím thật sự đoán đúng đó."
Tống Úc Hòa: "..."
Hứa Nặc: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-253.html.]
Hứa Nặc nhếch khóe miệng, cúi đầu cầm cốc nước và đưa cho phụ nữ để cô chậm hơn.
Vừa thấy thái độ của nhà họ Hứa, tới báo tin liền họ cảm thấy hứng thú, lập tức phấn khích bật dậy .
"Vừa khi rời , thanh niên tri thức Tô còn cái gì mà bây giờ các nhà lãnh đạo đều bảo rằng hôn nhân là tự do, cho dù là cha ruột cũng quyền đem con bán cho góa phụ già, đây là phạm pháp, đứa con cũng nhân quyền."
Hứa Nặc: "..."
Tống Úc Hòa: "..."
"Ngoài những điều , cô còn rằng con trai cả của góa phụ già lớn hơn Hứa Đới Đệ tận mấy tuổi, gả cho kiểu đúng là đ.â.m một nhát d.a.o xương sống, ai bằng lòng cả. Đều sinh từ cùng một , tại Hứa Quang Tôn xem trọng hơn Hứa Đới Đệ, dựa mà đem bán Hứa Đới Đệ để tiền cho Hứa Quang Tôn cưới vợ, sửa nhà."
Hứa Nặc: "..."
DTV
Tống Úc Hòa: "..."
Như vấn đề đặt , rốt cuộc Hứa Đại Quý bán Hứa Đới Đệ bao nhiêu tiền mà đủ để Hứa Quang Tôn cưới vợ, sửa nhà?
Người phụ nữ báo tin thở dài một : "Trước thanh niên tri thức Tô đáng thương, tuổi còn trẻ mà buộc về nông thôn tìm đường sống, bây giờ nghĩ , tuy rằng cha dượng và kế của cô con , nhưng thanh niên tri thức Tô …" Người chỉ đầu : "Có vẻ như một vấn đề ở đây."
"Con gái dù tài giỏi đến cũng mà đáng giá bằng con trai ?"
Người phụ nữ xong, thấy sắc mặt Tống Úc Hoà khó coi, lập tức nhận con gái nhà họ Hứa thật sự còn quý hơn con trai.
Bà ngượng nghịu: "Đương nhiên , Hứa Nặc nhà chúng giống, mười thằng con trai cũng sánh bằng một Hứa Nặc."
Hứa Nặc: "..."
Câu thực sự cần thiết. Cô quen với việc bây giờ nhiều trọng nam khinh nữ, hơn nữa cô cũng rõ chuyện của bản , khác như thế nào là chuyện của họ, chỉ cần ảnh hưởng đến gia đình cô là , như nhà của cô cũng nhiều chuyện lo. Trăm ngàn năm qua, quan niệm con trai là gốc rễ, là cơ nghiệp, dẫu là sai nhưng dân gian quen, quan niệm ăn sâu lòng, cãi cũng xong, tranh luận thì đều vô ích.