Hàn Ngang và Hứa Thừa trải qua một ngày huấn luyện, lúc trở về kí túc xá, trực tiếp cầm đồ rửa mặt, đó mới thời gian xuống chuyện.
Hứa Thừa thấy Hàn Ngang mấy ngày nay gì đó khác lạ, định bụng hỏi nhưng nghĩ tới lúc , hỏi chuyện Hàn Ngang đều ném cho một câu “ ”, trong chốc lát dám chắc nên hỏi .
DTV
Anh bực bội gãi đầu, nghĩ bây giờ nếu Hứa Nặc ở đây thì . Nếu Hứa Nặc mà ở đây, chắc chắn cách giải quyết vấn đề của Hàn Ngang.
“Aiz.” Hứa Thừa thở dài, liếc Hàn Ngang, thấy giường một lời, do dự đôi chút, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi.
“Hàn Ngang, dạo chuyện gì ?”
Hàn Ngang thấy hỏi thì mở mắt, dậy, một tay đỡ trán, mắt vẫn mở to, chỉ hỏi : “Hứa Thừa, thấy một thể biến thành khác ?”
Hứa Thừa: “Hả?”
Hàn Ngang vẻ mặt ngốc nghếch của Hứa Thừa, xuống: “Thôi quên .”
Hứa Thừa: “…”
Anh cảm thấy Hàn Ngang coi thường , rõ là đang khinh thường trí thông minh của ! Không là chỉ ngây ngốc, kịp tỉnh táo trong chốc lát thôi , thể cứ thế quên . Mãi Hàn Ngang mới chịu mở miệng một câu, mà mới chuyện im bặt ?
Cứ úp mở như đúng là khác bực mà.
“Hàn Ngang, Hàn Ngang...” Hứa Thừa gọi Hàn Ngang hai , thấy quan tâm, cũng tức giận, định xuống nghỉ ngơi một chút. Ngay từ lúc mới quân ngũ, thật sự quen với cuộc sống ở đây. Ngày nào cũng chỉ huấn luyện lặp lặp , tuy sức khỏe nhưng ngày nào huấn luyện xong cũng mệt bở tai. Đôi khi cũng ngẫm , lựa chọn của đúng , nhưng tới bước , đúng cũng chẳng quan trọng nữa. Anh lính, một bộ đội xả vì nước. Ví lý tưởng của bản mà vẫn luôn kiên trì, đến bây giờ cũng dần quen với cường độ tập luyện và cuộc sống sinh hoạt của một quân nhân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-256.html.]
Sau khi quen với việc sinh sống trong quân đội, thấy thích, cảm giác đây mới đúng là nơi thuộc về.
Hàn Ngang thấy tiếng thở đều đặn của Hứa Thừa, đôi mắt vẫn luôn nhắm nghiền bỗng mở . Anh nghiêng đầu liếc Hứa Thừa, trong lòng nhớ đến lời mà cô thanh niên trí thức với núi ngày đó. Rõ ràng quen cô thanh niên trí thức đó, hơn nữa đó là đầu tiên về đội kể từ khi nhóm thanh niên trí thức đó xuống nông thôn, nhưng cô thanh niên trí thức đó nhận , còn thể kể một chuyện nhà mà ít trong đội tới.
Tuy vài việc cô cũng hẳn là đúng, nhưng phần lớn đều là sự thật.
Điều cô đúng là, vận mệnh của nên như thế , cô năm hai tuổi của nhà cũ nhà họ Hàn mang lên núi, cuối cùng Hứa Nặc cứu. Năm hai tuổi đúng là bọn Hàn Kim Bảo đưa lên núi, suýt thì toi mạng, nhưng cứu ngoài Hứa Nặc còn cả Hứa Thừa, như cô thanh niên trí thức , chỉ một Hứa Nặc.
Cô cha của , Hàn Vĩnh Cương sống thọ, vì lúc xảy chuyện nên ông đổi nghề. Ông công an, đó trong một nhiệm vụ hi sinh. cha căn bản là đổi nghề, bây giờ vẫn còn đang tại ngũ. Mẹ cũng giống như lời cô thanh niên trí thức , vì cha hi sinh mà sinh non, kể từ lúc đó vẫn luôn ốm bệnh giường. Chuyện đúng thực là nực , em trai Hàn Thần của bây giờ thể chạy nhảy, mà cơ thể cũng khỏe mạnh, như lời cô thanh niên trí thức đó chứ.
Cô còn , lẽ Hứa Nặc c.h.ế.t năm năm tuổi , cô bọn buôn bắt cóc, đó đổ bệnh, c.h.ế.t khi tìm thấy.
Đến cả bản , cô thanh niên trí thức đó cũng , lẽ lính, chắc hẳn là vất vả mưu sinh kiếm sống đó tới chợ đen, lưu lạc đầu đường xó chợ, kiếm nhiều tiền sống qua ngày.
Rõ ràng những chuyện đó đều đúng, nhưng một câu của cô khiến lòng Hàn Ngang dạo gần đây ngổn ngang trăm bề.
Cô …
“Tất cả những chuyện mới là sự thật, nhưng biến duy nhất chính là Hứa Nặc. Hàn Ngang, cô gái Hứa Nặc là Hứa Nặc mà quen từ nhỏ tới lớn , trong thể cô là một khác. Cậu thông minh như , chẳng lẽ Hứa Nặc gì đó khác lạ ư?”
Hứa Nặc vẫn luôn giấu giếm gì đó, từ lâu về , nhưng nếu trong thể Hứa Nặc là linh hồn kẻ khác, tài nào tin nổi. Mấy chuyện giờ chỉ tồn tại trong sách truyện, phong trào Phá tứ cựu*, mấy loại sách truyện cũng quét sạch.
(*) Phá tứ cựu: là một khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa. Bốn điều cần tiêu diệt là tất cả "tư duy cũ", tất cả "văn hóa cũ", tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ" tại Trung Quốc (Wikipedia)