Tống Lam Thư lấy tuyết trắng xoa chà tay sạch sẽ, đó dùng khăn lau khô, tiếp theo tới giúp Hứa Nặc buộc b.í.m tóc. Bà buộc : “Tóc Nặc Nặc nuôi thật , dây buộc tóc ở đầu mà lúc nào cũng tuột xuống.”
“Aizz, cháu cũng tuột dây buộc tóc lúc nào.” Chờ đến lúc cô chú ý tới tóc đều xõa tung, dây buộc tóc sớm rơi chỗ nào . Cô nghĩ tiền phiếu ở trong gian ai trộm , cho nên cũng chú ý đến dây buộc tóc rơi lúc nào. cho dù , tình huống cũng dám cúi xuống nhặt, nhỡ xảy sự kiện dẫm đạp thì .
Cô dám lấy thể nho nhỏ của đánh cuợc.
DTV
Tống Lam Thư lấy ở trong túi hai dây buộc tóc mới giúp Hứa Nặc buộc lên, dây buộc tóc màu lam nhạt, thoạt thực tươi mát. Bà : “Vừa lúc thấy cảm thấy dây buộc tóc hợp với cháu, kết quả thật đúng là thích hợp.”
Cũng chính là mấy đều cướp dây buộc tóc màu hồng, nên dây buộc tóc màu lam ai mua. bà cảm thấy màu lam hợp với Hứa Nặc, khiến cô trở nên đáng yêu quyến rũ.
Hứa Nặc sờ sờ b.í.m tóc của , Tống Lam Thư: “Cảm ơn thím Tống.”
“Khách sáo cái gì.” Tống Lam Thư chạm đỉnh đầu Hứa Nặc, giúp cô quàng khăn quàng cổ kín chút.
Lý Dao bên cạnh tương tác giữa Hứa Nặc và Tống Lam Thư, nhớ tới chuyện Đồng Tử Viễn hai nhà Hứa Hàn ý định kết thông gia, đó bà nhà họ Hàn như thế nào, nhưng hiện tại bà cảm thấy nếu Tống Lam Thư chồng của Hứa Nặc chắc sẽ giống như Tống Úc Hòa , một chồng hiền lành dễ sống chung. Hiện tại xem, Hứa Nặc còn là con dâu của bà , bà thương yêu như thương con gái ruột, về nếu Hứa Nặc về nhà đó, thể cầm lòng đối xử tệ với con bé .
Lý Dao cảm thấy đây là một cuộc hôn nhân , bà cũng thằng con lớn nhà họ Hàn đối xử với Hứa Nặc , nghĩ ngày tháng về của Hứa Nặc cũng sẽ thoải mái.
Bà đang nghĩ ngợi tới, liền thấy một tiếng ‘em gái’. Bà ngẩng đầu , thấy hai thiếu niên chạy chậm đây, một gỡ cái giỏ lưng Hứa Nặc xuống gọi một tiếng ‘bác gái’, một nhận cái giỏ của Tống Lam Thư, gọi bà một tiếng ‘’.
“Là Tiểu Thừa đấy , các cháu cũng trở về?”
“Chúng cháu nghỉ ạ.” Bọn họ còn bải binh sĩ chính thức, hiện tại cũng ngày nghỉ.
Hứa Nặc ngăn trai : “Anh, giúp bác gái cầm , cái của em nhẹ, mấy đồ trong giỏ bác gái mới nặng.”
“Vậy .” Hứa Thừa cũng do dự, trực tiếp nhấc cái giỏ của Lý Dao mặt đất mang lên . Lý Dao cản, Hứa Thừa lập tức : “Bác gái, cháu khỏe lắm, để cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-263.html.]
Lý Dao: “...”
bà ngại.
Cuối cùng bà đành lấy cái giỏ lưng Hứa Nặc, để Hứa Nặc nghỉ chút. Cô gái nhỏ nhà trời lạnh theo ngoài dày vò , điều kiện thể để cô cõng giỏ.
“Anh trai, Tiểu Ngang, các đến trong huyện nhanh thế ?” Dựa theo tình huống lúc , bọn họ kể cả chạy vội về cũng thể nhanh như , chẳng lẽ khởi hành sớm hơn nhiều ?
“Một đoạn đường nhờ xe.”Chính là Hàn Ngang , một đoạn thời gian gặp, thoạt càng thêm kiên cường lạnh lùng, chỉ là ánh mắt lúc về Hứa Nặc dịu dàng nhiều.
‘Trong thể cô một khác’.
Hàn Ngang nghĩ tới những lời , lúc đầu bởi vì bí mật của Hứa Nặc Tô Tô mà bối rối, nhưng hiện tại nghĩ thông suốt. Kể cả là trong thể Hứa là một khác thì ? Anh Hứa Nặc từ nhỏ, quen chính là Hứa Nặc , thích cũng là Hứa Nặc , cùng khác quan hệ gì chứ?
Anh cũng lo lắng thể Hứa Nặc khác chiếm cứ , chỉ là hỏi Hứa Nặc những bí mật đó hại cho thể của cô , một ngày nào đó Hứa Nặc sẽ rời .
Anh sẽ vì Hứa Nặc giữ bí mật, sẽ bảo vệ cô, vẫn luôn vẫn luôn bảo vệ cô.
Hơn nữa, càng cảm thấy thể Hứa Nặc cũng chiếm cứ, mà là khả năng Hứa Nặc bí mật, là bí mật của cô cô thần bí thêm. Mà Tô Tô, còn lấy bí mật của Hứa Nặc bắt đầu văn.
Tuy rằng Tô Tô rốt cuộc gì, nhưng sẽ để Tô Tô như ý. Muốn dẫm lên Hứa Nặc tìm chỗ , cũng xem xem đồng ý .
Hàn Ngang liếc mắt Hứa Nặc, nhẹ nhàng một tiếng “xin ”.
Hứa Nặc kinh ngạc , đôi mắt chớp chớp, dường như tại xin .
Hàn Ngang mỉm , nữa, chỉ là tay lặng lẽ, lặng lẽ, nắm tay Hứa Nặc.