Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:45:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đột nhiên Hứa Nặc nắm tay nên cô chút sững sờ, kết quả một giây Hứa Thừa kéo bảo vệ. Đôi mắt đen láy của Hàn Ngang, cái miệng từ đến nay luôn thích chuyện của mím chặt thành một đường thẳng.

Ánh mắt rõ ràng hiện lên đầy đủ ba chữ - đồ háo sắc.

Mặc dù Hàn Ngang chút tiếc nuối nhưng cũng gì, chỉ là tay nắm chặt bên trong túi áo, cùng đám Hứa Nặc đợi đám Tống Úc Hòa.

Một lúc , Tống Úc Hòa mang theo bao lớn bao nhỏ tới, đợi thêm mấy phút nữa, Đồng Tử Viễn và Hàn Vĩnh Cương cũng đến. Tuy rằng hai năng ý tứ nhưng cái gùi nặng trịch và hai tay đầy ắp đều thể hiện họ thu hoạch khá.

Mũi của Hứa Nặc vô cùng thính, thể ngửi mùi thịt tươi sống, mùi cá, mùi gà vịt, ngay lập tức cô hắt một cái.

Hừ, xem là một năm béo ú.

“Mẹ, mấy thứ mua về cũng gần đủ , con với sư phụ Lý của trạm thu mua phế liệu xong , để ông lái xe đưa chúng trở về.” Trạm thu mua phế liệu cũng sẽ đảm nhận công việc vận chuyển giúp dân, tuy nhiên hai điều kiện tiên quyết, một là mua đồ ở trạm, hai là trả tiền. Bây giờ là mùa đông, phí xe cũng đắt hơn. Có điều, Đồng Tử Viễn cũng chẳng để ý chút tiền , ông quan tâm đến sức khỏe của Tống Úc Hòa hơn.

DTV

“Được.” Tống Úc Hòa cùng một đám chen lấn nửa ngày bây giờ mệt hoảng. Đối với việc tìm đưa họ về nhà bà thấy cũng , hề bài xích.

Một đoàn đến trạm thu mua phế liệu, Hứa Nặc hào hứng mua ít báo chí và vài quyển sách, còn chỉnh lý gọn gàng thành hai bó. Hứa Thừa và Hàn Ngang chủ động tới, mỗi mang một bó lên xe bò, đó mang cái giỏ dỡ xuống tới.

“Trên xe còn thể thêm mấy nữa, ơi, và Nặc Nặc, Dao Dao, còn em dâu lên .”

“Cháu nữa , cháu còn ấm áp một chút.” Hứa Nặc xua tay: “Đi vận động còn thoải mái hơn.”

Thấy cô đều lý, Đồng Tử Viễn cũng ép buộc, ông gật đầu: “Vậy cũng , mệt quá thì lên xe .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-264.html.]

Hứa Nặc ngoan ngoãn gật đầu, đó đỡ Tống Úc Hòa lên xe còn thì giữa Hứa Thừa và Hàn Ngang. Mười năm ba bọn họ vai sóng vai, hai con trai đều theo bản năng bảo vệ cô nên hiện tại, cô cũng quen việc giữa hai bọn họ.

Hứa Thừa cẩn thận bảo vệ Hứa Nặc cho khỏi ngã sấp xuống, bên miệng còn thầm thầm thì thì: “Em gái, bọn kỳ nghỉ dài, thể ở nhà hết Nguyên Tiêu, đến lúc đó sẽ cùng em lên núi xong tụi nướng thỏ ăn.”

“Lạnh lắm đó, thỏ cũng ngoài.” Mùa đông năm nay lạnh khác thường.

“Còn mấy con ngốc.” Hứa Thừa để tâm đến mấy chuyện , chỉ cùng em gái dạo núi.

[1]傻狍子: Thiếu thông minh, đứa ngốc [Theo giai thoại Đông Bắc, lúc thợ săn đuổi bắt, con hươu chạy nhanh để đuổi kịp, nhưng trong quá trình chạy, nó sẽ dừng một chút đầu phía và thế là tạo điều kiện cho thợ săn tóm nó]

“Vậy đến khi nào thời tiết thì nhớ, hơn nữa Tiểu Thạch Đầu cũng ở trong nhà, em nhỏ như thì đưa đến đó cũng hợp, mà đưa em thì thấy áy náy.”

Hứa Thừa: “Nói cũng đúng.”

“Sau Tiểu Thạch Đầu ở nhà, em thể chơi với em mỗi ngày.” Hiện tại Đường Ngôn trưởng thành, chơi vui như chơi với Tiểu Thạch Đầu. Tiểu Thạch Đầu mềm mềm đáng yêu như tiểu đậu đinh, thế mới là thú vị nhất.

“Tiểu Thạch Đầu ở nhà?” Hàn Ngang lên tiếng. Lông mày nhướn lên: “Như cũng .”

Anh cảm thấy để Tiểu Thạch Đầu ở nhà với bà nội cùng các chị hơn là đến nhà trẻ. Tất nhiên, suy nghĩ của mỗi mỗi khác, lẽ một cảm thấy con cái rời xa họ. Đối với mới chỉ sống cùng với cha đầy hai năm như , những điều quả thực quan trọng.

thì con của quân nhân với con của bình thường cũng phần khác biệt. Người bình thường thể ở chung với gia đình, còn quân nhân thực sự khó.

, em cảm thấy , trở về còn bạn nè.” Cô Lý Dao , bởi vì những em bé đưa nhà trẻ bộ đội nhiều nên chỉ một phụ trách, lúc tụi nhỏ sẽ trông coi. Hơn nữa trong quân đội đa quân nhân đều ở nhà cần , vì thể tự trông con, ít gia đình giống như cha Tiểu Thạch Đầu.

Loading...