Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:45:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiểu Thạch Đầu thích ở nhà ?” Hứa Thừa hỏi.

Hứa Nặc trợn mắt : “Đương nhiên là thích , em vô cùng thích em nha, gần đây đều ngủ chung với em.”

Hứa Thừa: “...”

DTV

Hàn Ngang: “...”

Tức ghê.

Hứa Thừa tủi : “Em gái, em dám ngủ cùng với Tiểu Thạch Đầu, em nam nữ thụ thụ bất ?”

Hứa Nặc: “...”

Đồng Tử Viễn và những bên cạnh họ : “...”

Hứa Nặc Hứa Thừa bằng nửa con mắt: “Tiểu Thạch Đầu còn tới hai tuổi , tính là nam nữ thụ thụ bất . Hơn nữa lúc nhỏ chúng ngủ với ? Lúc đó em còn Tiểu Ngang tè dầm ướt cả .”

Hứa Thừa: “...”

Hàn Ngang: “...”

Mặt hai đỏ như đ.í.t khỉ. Hứa Thừa giật giật góc áo của Hứa Nặc, mặt mày nhăn nhó ngượng ngùng: “Chuyện cần mà, đó là chuyện lúc còn nhỏ tí xíu.”

Anh nhớ rõ lúc cô Hứa Hồng Trang mới sinh con, bây giờ hai em họ mười mấy tuổi .

Hàn Ngang cũng hổ: “Đó là ngoài ý , cũng xảy nữa.”

Hứa Nặc hề động lòng, hất hàm: “Hứ!”

Hứa Thừa nịnh nọt Hứa Nặc, đ.ấ.m bóp bả vai lấy lòng: “Em gái , mấy chuyện như đừng , với Hàn Ngang cũng cần mặt mũi. Hơn nữa tụi cũng là lớn, mấy chuyện mất mặt xỉu.”

“Vậy còn dựa biểu hiện của nha.”

“Em yên tâm, nhất định sẽ biểu hiện .” Hứa Thừa vội vàng cam đoan, nghĩ đến việc em gái nhắc đến chuyện hồi nhỏ nữa. Ôi, em gái đúng là một em , nếu em đề cập đến việc tè dầm nữa thì còn là một cô em gái hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-265.html.]

Ba bọn họ , quãng đường quả nhiên cũng lạnh lắm. Sau khi đến đội họ trở về nhà, Hứa Nặc cởi khăn quàng cổ và găng tay mà cả vẫn ấm áp, cũng toát mồ hôi.

“Ồ, còn thịt dê.” Tống Úc Hòa trở về là mấy thứ đồ mua xem những gì, đầu tiên bà miếng thịt mà Đồng Tử Viễn mua, đập mắt chính là miếng thịt dê ngay bên cái giỏ tre. Bà ước lượng, cảm thấy chỗ ít nhất cũng ba cân rưỡi, bốn cân.

“Biết con trở về, là ông Diêu đặc biệt dành riêng cho con đó, nhưng mà chia một phần ba cho Vĩnh Cương.” Đồng Tử Viễn một bên Tống Úc Hòa thu dọn những món đồ mua về, còn thấy nụ gương mặt Tống Úc Hòa thì vô cùng mãn nguyện.

“Con là từ nông trường bên , so với năm thì lượng năm nay khá, nếu thì để nhiều như .”

“Đây là đồ , trong nhà củ cải, chúng nấu nồi thịt dê để ăn.” Tống Úc Hòa mang thịt dê để trong chậu, đem những miếng thịt khác bên trong cái giỏ xem xét.

“Miếng thịt ba chỉ tồi, món thịt kho tàu sẽ ngon.”

“Ấy, còn mỡ lá, cái , vô cùng .” Mỡ lá thể tóp mỡ, tóp mỡ và mỡ lợn đều thể mang xào rau, tóp mỡ còn thể bánh bao và sủi cảo, kể bao nhiêu hết.

Bà ước lượng một hồi: “Chắc tầm hai cân rưỡi, ba cân.”

“Ba cân hai.” Đồng Tử Viễn đáp: “Con nghĩ là thích mà, đợi qua năm mới, chúng sủi cảo nhân tóp mỡ dưa chua, tưởng tượng đến cảnh đó, Tiểu Thạch Đầu còn ăn chút canh sủi cảo.”

“Được, nên , hết, đợi khi nào em trai con trở về nhất định mỡ lá, đến lúc đó tóp mỡ , chúng sẽ thêm nhiều một chút, để mấy đứa ăn no.”

Nghĩ đến hàng năm con trai của đều thể mang về ít mỡ lá lợn, Tống Úc Hòa khép miệng. Bà lấy một cái chân lợn và mấy cân thịt còn ở trong giỏ tre cho trong chậu, hai con gà, hai con vịt, một con ngỗng, hai con cá Đồng Tử Viễn mua, đến mức mặt hiện cả nếp nhăn.

“Chân lợn ngon, trong nhà còn rong biển, thể hầm rong biển, Nặc Nặc thích ăn.” Tống Úc Hòa thấy cái chân lợn trắng trắng mập mập ngay lập tức tính toán xong nên thế nào, bà Đồng Tử Viễn.

“Có thể mua nhiều đồ như đều là nhờ đồng đội của con đó, đến lúc qua năm mới, con gặp mang theo quà nhà chúng , thể trắng trợn kiếm lời của .”

Tuy rằng chiến hữu thì đồng sinh cộng tử, nhưng thể chỉ chiếm lợi mà báo đáp, tình cảm thể kéo dài?

Điều đó chắc chắn thể.

“Con .”

Lúc Tống Úc Hòa mới cảm thấy yên tâm, sai Đồng Tử Viễn mang thịt nhà bếp , còn rửa tay và mấy món dư .

Những thứ đồ khác tương đối lặt vặt, cái lớn hơn một chút thì là vải vóc, sữa lúa mạch, còn đều là đường và một ít điểm tâm. Bà phân phát hết cho nhà, còn bao nhiêu thì cất trong tủ, đợi qua năm mới mặc kệ là đãi khách tự ăn đều là thể diện.

“Nặc Nặc, sữa lúa mạch cháu cầm lấy , mỗi ngày các cháu uống một cốc, cần tiết kiệm.”

Loading...