Trước khi ngoài, Hứa Nặc cửa đắp trộm mấy miếng dán giữ nhiệt, như cho dù mặc dày cũng . Cô đội một chiếc mũ len cashmere, một chiếc khăn len cashmere, găng tay da cừu, chân một đôi ủng da hươu, may mà cô cũng cao ráo mảnh mai, chứ trông như một quả bóng mất. Dù nhưng khi mặc đồ lót giữ nhiệt, áo len cashmere và áo khoác mỏng, trông cô vẫn béo hơn Hứa Thừa và Hàn Ngang một chút.
“Em gái lạnh ?”
“Vẫn .” Hứa Nặc lắc đầu, mở miệng tràn một cỗ khói trắng: “Em mặc nhiều quần áo nên lạnh lắm.”
Vừa cô mới thấy nữ chính trong đám đông, nữ chính mới kêu lạnh chứ. Mặc dù cô cũng đội mũ, mặc áo khoác bông, quần vải bông và giày bông lớn, nhưng với đôi mắt sắc lẹm của , Hứa Nặc thấy bàn tay lạnh cóng của cô , cả khuôn mặt đỏ bừng, như thể đóng băng đến nơi .
Tầm mắt của Hứa Nặc dừng quần áo của Tô Tô, nghĩ đến thẩm mỹ , lẽ là đại đội cho cô mượn đồ .
Chậc chậc chậc chậc... Còn ngại dơ nữa , đến cuối vẫn mặc đấy ?
Nhân vật nữ chính vẻ dễ lăn lộn cho lắm.
“Nhìn cái gì ?” Hàn Ngang theo ánh mắt của cô, thấy Tô Tô thì miệng mím thành một đường thẳng, chút vui. Anh kéo nhẹ Hứa Nặc: “Nặc Nặc?”
“Dạ?” Hứa Nặc tỉnh táo , cô cong mắt: “Hôm nay cũng náo nhiệt quá.”
Hứa Thừa cũng tham gia cuộc vui: “Lúc chia tiền còn náo nhiệt hơn nữa đúng .”
“Tất nhiên, mà náo nhiệt cho , đều cao hứng.” Hứa Nặc nâng cằm lên, chút tự đắc. Lúc chia tiền cô ở đó, tất nhiên là cũng tham gia , cô chính là đầu tiên chia tiền đó. Xưởng giấy chia theo đầu , ngoài 2% lợi nhuận của cô còn chia tiền theo đầu nữa. Số tiền phân cho tất cả trong đội, miễn là trẻ con từ một tuổi trở lên.
Tất nhiên cũng những như Hứa Thừa và Hàn Ngang, mặc dù họ tham gia huấn luyện trong quân đội, là quân nhân chính quy nhưng hộ khẩu của họ ở trong đại đội nên ai cũng phần tiền của riêng . Chỉ là khi chia tiền hai bọn họ trở về nên nhà nhận giúp, Tống Úc Hoà nhận tiền giúp Hứa Thừa, chỉ , Đường Ngôn cũng tự nhận phần của .
Cũng chính vì quy định mà việc khác chuyển đại đội của họ thật dễ dàng chút nào, đều trải qua xét duyệt kĩ càng, nếu thể để tuỳ tiện ai đó chia tiền giống ? Điều đó khả năng.
Hơn nữa, trong đội rằng tất cả tiền họ kiếm hàng năm đều sẽ chia, mà còn trả cho công nhân trong xưởng giấy và trả cho các công trình xây dựng. Ví dụ như đường, kéo đường dây điện, mua máy kéo, mua phân bón, xây dựng các công trình công cộng, v.v. Đại đội của họ tự kiếm tiền để xây dựng cho chính họ, đó coi như một khoản đầu tư cho đội, vì vô cớ mà đại đội Thanh Miêu của họ thể trở nên nổi tiếng giàu như .
“Năm nay, hiệu quả và lợi ích của xưởng giấy vẻ khá .” Thời điểm bà nội đưa tiền cho còn dọa sợ, thật chút bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-267.html.]
“Tốt hơn năm ngoái nhiều, tiền hoa hồng năm nay của em cũng cao hơn những năm nhiều.” Cô nghĩ chắc thể mua một căn nhà ở thủ đô với tiền hiện . Ngoài , cô còn cả tiền bán nhân sâm nữa, tuy là tiền bán nhân sâm bây giờ tiện lấy .
Anh trai cô tỏ hâm mộ cực kì: “Bây giờ trong nhóm em là giàu nhất đấy.”
“Ừ hứ.” Hứa Nặc ngạo nghễ khịt mũi: “Con gái tiền trong tay, nếu sẽ thiếu cảm giác an .”
Hàn Ngang chớp lông mi hai em họ chuyện, khóe miệng khẽ nhếch nhanh chóng thu , trong lòng nảy chút suy nghĩ.
DTV
Hứa Nặc kiễng nhón chân về phía , lầm bầm: “Không bây giờ còn cái gì, em mua ít tim heo với móng giò, còn bà nội mua ruột già với ruột non nữa.”
“Mua ruột già với ruột non gì?”
“Bà nội lạp xưởng.” Hứa Nặc nhăn mũi: “Còn cả lỗ tràng nữa, cho nên đặc biệt tìm ông ngoại xin lỗ tràng.”
Hứa Thừa thích ăn lạp xưởng và lỗ tràng, nhưng Hứa Nặc ăn lỗ tràng nên bình thường Tống Úc Hoà nấu, chỉ khi nào cháu trai từ xa trở về bà mới một ít.
Cũng nắm bắt cơ hội mới .
“Anh Tiểu Ngang thì ?”
“Mẹ bảo em giúp chọn.”
Hứa Nặc: “… Em, em chọn á? Không lắm .”
“Tớ cũng thấy .” Hứa Thừa trừng mắt Hàn Ngang, gì chứ? Em gái còn gả qua mà cho em gái đảm đương vị trí chủ nhà ? Như cũng lắm, nếu lỡ như mua thứ thím Tống thích, lúc đó sẽ hổ.
Hàn Ngang : “Không , tin em.”
Hứa Nặc: “...”
cô tin bản . Nếu mua thịt cho nhà thì còn chứ, đây là thịt để ăn trong Tết Nguyên Đán đấy, đừng qua loa như ? Anh cô áp lực lắm đấy.