Chuyện khi Tống Úc Hòa trở về Hứa Nặc cũng một tiếng cho Tống Úc Hòa , bởi vì chuyện mà Tống Úc Hòa tước đoạt hết quyền lợi vẽ tranh và tiểu thuyết của cô, cho cô tâm ý chuẩn cạnh tranh thi đại học.
Hiện tại nấu cơm cũng là Tống Úc Hòa cần Hứa Nặc, còn mỗi ngày đổi phương pháp nấu ăn ngon cho Hứa Nặc. Trong tay bà tiền phiếu, bây giờ trong đội điểm bán hàng, cách xã xa, mỗi ngày bà đều cho Hứa Nặc hai quả táo đỏ đường đỏ hấp trứng, thịt gà thịt bò càng ít.
Buổi tối Tống Úc Hòa còn cho Hứa Nặc ăn khuya, đều là nước canh mềm, ngay cả Đường Ngôn cũng đãi ngộ .
Hứa Nặc trong nháy mắt cảm thấy bản như đang ở trong thời gian thi cấp ba, lúc bà cô cũng bồi bổ cô và trai như , chẳng qua hiện nay bồi bổ chỉ cô.
Nếu cứ bồi bổ như một tháng, cô cho dù chảy m.á.u cam cũng sẽ thành bé mập.
DTV
Tuy rằng cô đây cũng béo, vẫn luôn đầy thịt, nhưng bây giờ cô trưởng thành thanh mảnh, là một cao gầy diện mạo xinh .
Người Hứa Nặc tỏ vẻ bản trở thành bé mập, tuy rằng bé con nhiều thịt đáng yêu nhưng cô bây giờ là bé con, cô là lớn mười sáu tuổi.
Tới ngày 21 tháng 10, Hứa Nặc tin tức nhà nước công bố mở kỳ thi đại học trong radio, cũng cho kỳ thi đại học năm nay sẽ là một tháng tổ chức quốc.
Nội dung vang lên trong radio mới phát xong, loa lớn trong đội cũng vang lên tiếng còi chói tai đè lên âm thanh radio của Hứa Nặc, đó radio của đội tuyên bố tin tức trong đội.
Phát thanh viên liên tục ba , trong chốc lát đại đội ngoại trừ tiếng radio của phát thanh viên và một chút âm thanh ồn ào khác thì còn tiếng gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-276.html.]
Sau khi phát xong, đại đội yên lặng vài giây, đó Hứa Nặc chợt tiếng hét chói tai bùng nổ trong chỗ của mấy thanh niên trí thức.
"Mở kỳ thi đại học…"
"Hết khổ…"
Hứa Nặc ngẩn , mặt lập tức nở một ý nhạt.
Đối với những thanh niên trí thức, việc tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học là dấu hiệu cho thấy họ sắp hết khổ cực, đây là cơ hội để họ vươn lên. rời xa sách vở và trường học nhiều năm như , về quê cày ruộng, chính bản họ cũng chắc chắn thông qua thời gian ôn tập ngắn ngủi thể đỗ đại học .
Một vài thanh niên trí thức thậm chí nghĩ rằng chính thể thi đỗ trường đại học , cảm thấy thi đỗ chuyên ngành thì may mắn lắm , miễn là thể rời khỏi nông thôn đến thành phố học hành. Họ ở nông thôn trồng trọt nữa, họ đến thành phố, họ học đại học, họ sống cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
Trong thời gian ngắn ngủi, ít thanh niên trí thức đến mượn sách của các thành viên trong đội. Với Hứa Thừa và Hàn Ngang đều là học sinh trung học, đầy đủ sách giáo khoa từ cấp 1 đến cấp 3, hơn nữa hai đang bộ đội, khả năng sẽ tham gia kỳ thi đại học , cho nên nhiều đến nhà họ Hứa và nhà họ Hàn để mượn sách. Ngay cả lúc vệ sinh cũng nơm nớp lo rằng đột nhiên đến gõ cửa mượn sách, khiến cho Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư vô cùng bực .
Vốn hai nghĩ nếu Hứa Thừa và Hàn Ngang dùng thì cho khác mượn cũng , nhưng ngay khi tin kỳ thi tuyển sinh tổ chức thì Hứa Thừa và Hàn Ngang liền lập tức gọi về nhà, rằng hai đang chuẩn trở về để ôn tập chuẩn cho kỳ thi. Với ở trong quân đội các vị lãnh đạo cũng tiến cử cả hai với bên phía trường đại học, mà bây giờ thể tham gia thi đại học, họ thông minh thành tích , lập tức cho phép hai trở về để ôn thi, đỗ đại học bằng chính thực lực của bản vẫn hơn là ai khác tiến cử đại học.
Nếu Hứa Thừa với Hàn Ngang báo , Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư đương nhiên sẽ đem sách vở, tài liệu của mấy đứa nhỏ nhà họ cho khác mượn. Đừng họ ích kỷ, thời điểm con cháu trong nhà vẫn quan trọng hơn. Bên cạnh đó các trường đại học đều đang tổ chức kỳ thi tuyển sinh, thể chỉ thi một , nếu mấy đứa nhỏ đều thi đỗ, cả hai nguyện đem bộ sách vở, tài liệu tặng cho đại đội, để đại đội đem cho những cần dùng mượn.
Nhiều thấy họ thật ích kỷ, những đến một cuốn sách cũng còn họ thì sách giáo khoa của cả 3 cấp, thế mà đem vài cuốn sách giáo khoa đóng góp cho cộng đồng. Hai bà đều cảm thấy đúng là toang thật , thôi thì cứ mặc kệ, cần khác thấy họ , để cho mấy đó ganh tị .